MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 130

ông Lohe trong khi rời khỏi ông ta, nhưng sự chỉ bảo của ông đã chẳng
giúp được gì.
Do tình cờ các căn phòng cũ của tôi tại R. vẫn còn trống. Điều đó có vẻ
giống như một dấu hiệu cho tôi rằng thật là vô ích khi cố gắng cắt đứt
những sự giao tiếp với quá khứ và lẩn tránh định mệnh của mình. Tôi lại cư
ngụ trong các căn phòng của căn nhà tương tự trong cái thành phố tương tự.
Tôi mở hộp đàn vĩ cầm của tôi ra và làm việc, và nhận thấy mọi sự như nó
đã từng có, ngoại trừ một điều là Muoth đã đi Munich, anh ta và Gertrude
đã đính ước để cưới nhau.
Tôi nhặt ra những phần của vở đại nhạc kịch của tôi như thể chúng là
những đổ nát của cái đời sống trước đây của tôi mà từ đấy tôi vẫn còn ao
ước để cố xây dựng lại một cái gì, nhưng âm nhạc đã trở lại rất chậm chạp
với cái linh hồn vốn băng giá của tôi và chỉ thực sự bùng vỡ ra khi nhà thơ
của tất cả lời nhạc của tôi gởi đến cho tôi những lời cho một bài hát mới.
Nó đã đến vào lúc khi mà sự dao động nôn nao xa xưa thường trở lại với
tôi, và với những cảm giác hổ thẹn và hàng ngàn điều nghi ngại tôi sẽ bách
bộ quanh bên ngoài khu vườn của Imthor. Những lời của bài hát đó là:
Gió nam lộng thổi về đêm
Những con chim mỏ nhác vội bay
Không khí ẩm thấp và ấm áp
Ước ao được ngủ nay đã tan biến rồi
Mùa xuân đã đến trong đêm
Trong sự thức giấc của cơn bão
Tôi nữa, về đêm cũng không còn ngủ
Tâm hồn tôi cảm thấy trẻ trung và khoẻ mạnh
Kỷ niệm nắm tay tôi để kêu lên chíp chíp
Lại đến những ngày vui vẻ và hát ca
Nhưng sợ thay cái hành vi liều lĩnh như thế
Nó không lần lữa dài lâu
Hãy bình lặng, tâm hồn tôi, tránh xa mối đau đớn!
Dù đam mê lại kích động
Trong dòng máu nay chảy từ từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.