MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 128

biện với mụ.
Người mẹ đáng thương của tôi không can dự gì hoặc về phần mụ hoặc về
phần tôi. Bà bơ phờ và khốn khổ rất nhiều như là kết quả của sự đổi thay
trong cuộc sống của bà. Chỉ dần dà tôi mới nhận ra là bà đã thiếu vắng cha
tôi nhiều như thế nào. Trong một dịp, khi đi vô phòng mà tôi chẳng mong
được gặp bà tại đấy, tôi nhận thấy bà đứng tại chỗ tủ áo. Bà giật mình khi
tôi bước vô, và tôi vội vàng đi ra ngay. Tuy nhiên, tôi đã chú ý rằng bà đã
vuốt ve quần áo của cha tôi, và khi tôi thấy bà sau đó, thì cặp mắt bà đã đỏ
hoe.
Vào mùa hè một cuộc chiến đấu mới đã khởi sự. Tôi muốn ra đi với mẹ tôi.
Cả hai chúng tôi đều cần một sự nghỉ ngơi, và tôi cũng hy vọng rằng điều
đó sẽ làm cho bà vui vẻ lên và kéo bà đến gần với tôi hơn. Bà chứng tỏ ít
quan tâm đến cái ý nghĩ đi du lịch nhưng không đưa chống đối. Mặt khác,
cô Schniebel vẫn còn rất được ưa thích của mẹ tôi và tôi đi một mình,
nhưng tôi không có ý định nhượng bộ trong vấn đề này. Tôi đã mong đợi
thu đoạt được nhiều từ cuộc đi nghỉ này. Tôi bắt đầu cảm thấy lúng túng
trong căn nhà cũ với sự bất an, buồn rầu của mẹ tôi. Tôi hy vọng giúp đỡ
được nhiều hơn để đưa bà ra khỏi nơi chốn đó, và cũng hy vọng kiểm soát
các ý nghĩ và trạng thái của tôi hơn.
Thế nên tôi đã thu xếp là chúng tôi sẽ lên đường cho cuộc du hành của
chúng tôi vào cuối tháng Sáu. Chúng tôi di chuyển ngày này đến ngày kia,
chúng tôi đã thăm viếng Constance và Zurich và đã đi qua Brunig Pass để
uể oải, chịu đựng một cách mệt mỏi với cuộc hành trình và trông bất hạnh.
Tại Interlaken bà than phiền là bà không thể ngủ được, nhưng tôi thuyết
phục bà đi đến Grindelwald, nơi tôi hy vọng cả hai chúng tôi sẽ cảm thấy
được yên tĩnh. Trong cuộc du hành lâu dài, vô cảm giác, tẻ nhạt này, tôi đã
nhận ra điều bất khả của việc chạy và trốn thoát từ nỗi khổ của riêng tôi.
Chúng tôi đã thấy những rặng núi xuất hiện xanh biếc và trắng xoá và băng
hà xanh thẳm lấp lánh dưới vầng dương, nhưng chúng tôi đã nhìn mọi sự
không xúc động và chẳng thích thú. Chúng tôi cảm thấy hổ thẹn, nhưng
chúng tôi chỉ khốn quẫn và chán nản mọi sự. chúng tôi bách bộ, nhìn lên
những rặng núi, thở làn không khí trong sạch, dịu dàng, nghe những tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.