MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 50

Rồi tôi thức dậy giống như một hình đầu người có lò xo, làm những tập
dượt của tôi, rửa ráy và mặc quần áo vào. Chỉ tới khi tôi thấy chiếc áo phủ
của tôi mắc trên ghế và thiếu cái hộp vĩ cầm của tôi bấy giờ tôi mới nghĩ
đến ngày hôm trước. Trong khi ấy, tôi đã ngủ ngon và cảm thấy dễ chịu
hơn. Tôi không thể nối kết những ý nghĩ mà tôi đã có đêm hôm trước.
Những kinh nghiệm nội tâm ấy chỉ còn nhỏ nhoi, xa lạ trong ký ức tôi và
một cảm giác ngạc nhiên rằng tôi vẫn không thay đổi và cũng vậy tự bao
giờ.
Tôi muốn làm việc nhưng chiếc vĩ cầm của tôi không có đó. vì vậy tôi đi ra
ngoài, rồi với một quyết định, đi thẳng theo đường mà tôi đã đi ngày hôm
qua và đến nhà Muoth. Ngay từ cổng khu vườn tôi đã nghe tiếng hát. Con
chó nhảy bổ về phía tôi nhưng bà cụ đã chạy nhanh ra dỗ dành nó. Bà cho
phép tôi đi vô. Tôi nói với cụ chỉ muốn đến lấy chiếc vĩ cầm của tôi thôi, và
không muốn quấy rầy ông chủ. Chiếc hộp vĩ cầm của tôi ở tiền đình và
chiếc vĩ cầm của tôi đã có trong hộp. Tập nhạc của tôi cũng được đặt ở đó.
Muoth hẳn đã làm thế, anh ta đã nghĩ đến tôi. Anh ta đang hát vang sát bên
cạnh. Tôi như có thể nghe tiếng dép anh ta đi lui đi tới trong im lặng. Thỉnh
thoảng anh ta sẽ nhấn vào các phím dương cầm. Giọng anh vang lên rõ và
trong, được kiểm soát hơn là tôi chưa bao giờ được nghe ở trong hí viện.
Anh ta đang thực tập một vai trò mà tôi không biết. Anh ta lập lại những
phần của một số nhịp đi nhanh lui tới trong phòng.
Tôi đã lấy những món đồ của tôi và sắp sửa rời đi. Tôi cảm thấy hoàn toàn
yên ổn và khó lòng ảnh hưởng bởi cái ký ức của ngày hôm trước. Nhưng
tôi tò mò muốn thấy anh ta và muốn biết anh có thay đổi hay không. Tôi
đến gần hơn, và gần như bất đồ tôi đặt tay mình lên nắm cửa, xoay nó và đã
đứng tại cánh cửa mở.
Muoth quay vòng lại trong khi đang hát. Anh ta mặc một chiếc áo ngủ màu
trắng đẹp, rất dài và trông tươi tỉnh, như thể anh vừa mới tắm xong. Cũng
quá muộn để tôi hoảng sợ đã làm anh ta ngạc nhiên như thế. Tuy nhiên, anh
ta cũng chẳng ngạc nhiên gì về việc tôi đi vào mà không gõ cửa mà cũng
chẳng luống cuống vì anh ta không ăn mặc cẩn thận. Cũng hệt như mọi sự
hoàn toàn bình thường, anh chìa tay ra cho tôi và hỏi:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.