MỐI TÌNH CỦA CHÀNG NHẠC SĨ - Trang 96

Về ban ngày tôi thành công hơn trong việc kiểm soát các xúc cảm của tôi.
Tôi nghiến răng lại, ngồi vào với việc làm của tôi từ sớm bửng của buổi
sớm mai, làm cho mình bình tĩnh lại bằng những cuộc bách bộ dài và làm
tươi tắn mình lại với những lần tắm nước lạnh. Vào các buổi chiều, tôi
chuồn khỏi những bóng râm của đêm tối đang tới để đến với sự đồng hàng
vui vẻ của căn nhà Teiser, mà với họ tôi có được một ít thì giờ nghỉ ngơi và
đôi khi thích thú. Teiser đã chú ý là tôi đau ốm, khốn khổ và bỏ rơi tất cả
công việc. Ông ta đã khuyên tôi nghỉ ngơi trong chốc lát, mặc dù chính ông
ta cũng đầy nhiệt thành và trong lòng đã kích thích và nôn nóng cũng như
tôi đã được thấy vở đại nhạc kịch phát triển. đôi khi tôi cũng đòi hỏi ở ông
và ở lại cả buổi tối với chỉ một mình ông ta trong khu vườn mát mẻ của một
chiếc quán nào đó, nhưng cả đến lúc bấy giờ tôi cũng đã bị quấy rầy bởi
việc nhìn thấy những cặp tình nhân trẻ, những chiếc đèn lồng Trung Hoa và
pháo bông, và các mùi hương của nhiệt tình trong không khí luôn luôn
phảng phất ở các thành phố vào những đêm mùa hè.
Điều tệ hại hơn cả là khi Teiser cũng bỏ đi để đi nghỉ mát với Brigitte giữa
các ngọn núi. Ông ta cũng mời tôi đi nữa, và ông ta có ý định đó một cách
đứng đắn, bởi vì sự bất lực di động đây đó của tôi sẽ dễ phá hỏng niềm vui
của ông ta, nên tôi không thể chấp nhận lời mời của ông ta.
Vì lẽ tuần lễ tôi ở lại thành phố có một mình, khốn khổ và không thể ngủ
được, và tôi đã không làm được bất kỳ tiến triển nào với tác phẩm của tôi.
Rồi Gertrude gởi cho tôi một hộp nhỏ đựng đầy hoa hồng của vùng núi
Alps từ một ngôi làng ở Walls. Khi tôi thấy nét chữ của nàng và mở ra cái
hộp những bông hoa màu nâu khô héo, thì nó cũng giống như một cái liếc
nhìn từ đôi mắt yêu quý của nàng và tôi cảm thấy hổ thẹn cho sự kích động
và thiếu tin tưởng của tôi. Tôi đã quyết định tốt hơn là cho nàng biết tôi đã
cảm thấy như thế nào, và sáng hôm sau tôi viết cho nàng một bức thư ngắn.
Tôi đã nói với nàng nửa đùa nửa thật là tôi không thể nào ngủ được và đó là
do sự mong mỏi nhớ nhung nàng mà thôi, khi mà tôi đã yêu nàng rồi. trong
khi viết, tôi lại bị tràn ngập bởi những xúc động của tôi, và bức thư, đã bắt
đầu một cách êm đềm và gần như đùa giỡn thôi, đã chấm hết một cách dữ
dội và cuồng nhiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.