MỘNG DỤC - Trang 151

ren trong đầu.

Hắn cầm lấy điện thoại, nhìn màn hình hiển thị một lúc, sau đó mới nhấn

phim nghe: “Tôi đây, có chuyện gì không? Ừ...rồi... tôi tới ngay.”

Tắt máy, Trịnh Liệt cúi đầu nhìn Lâm Vĩnh Túc một chút, sau đó cầm lên

áo khoác ngoài, bước ra khỏi phòng, trước khi ra còn rất nhẹ nhàng đóng
cửa lại. Ngay sau khi tiếng cửa đóng lại, một đôi mắt nai to tròn mở ra,
hàng lông mi dài cong chớp nhẹ một cái.

Rốt cuộc hắn đang muốn làm gì?

Lâm Vĩnh Túc thầm nghĩ trong đầu rồi bước xuống giường. Đi tới gần

cửa sổ, qua tấm rèm cửa sổ màu trắng thanh thoát đang phất phơ trong cơn
gió cuối hạ, mang theo mùi vị của nắng ban mai bay vào trong phòng, có
chút nồng của hạ.

Lâm Vĩnh Túc nhìn thấy dáng dáng cao lớn tuấn mỹ của Trịnh Liệt bước

vào trong chiếc xe đen bóng, sau đó xe khởi động, rồi chạy đi. Lúc này cô
mới thở phào một cái.

Vừa rồi...thật sự là làm cho cô chết khiếp rồi. Hắn vuốt tóc cô sao?

Ha.

Theo bản năng đôi môi anh đào xinh đẹp khẽ nhếch lên độ cong chế

giễu, đó là cô tự nghĩ thế, nhưng là cô không biết rằng, thật sự lúc này nụ
cười của cô còn mang theo hơi ấm của hạnh phúc.

Lâm Vĩnh Túc vuốt lọn tóc ra sau tai, nhìn quanh căn phòng, độc hai

màu đen trắng, rất ít hoa văn nhưng lại không hề khô khan.

Ở góc phòng, có một giá sách treo trên tường, sách dày đặc các khe kệ.

Lâm Vĩnh Túc bước tới, đưa tay lướt nhẹ qua một cuốn sách màu vàng cũ,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.