MỘNG DỤC - Trang 218

Trên bức tường rộng lớn bỗng nhiên biến thành một màn hình TV, trên

đó đang phát cảnh một người phụ nữ xinh đẹp như ngọc, nhẹ nhàng nhìn ra
phía cửa sổ nở nụ cười hạnh phúc như đứa trẻ vừa được cho kẹo. Người
phụ nữ đó đang mặc trên người bộ quần áo bệnh nhân. Người phụ nữ đó
chính là Khiên Thục Linh.

Sắc mặt Vô Dĩnh Kỳ lập tức trở nên tối đen.

"Tôi vừa mua lại sáu mươi tám phần trắm cổ phần của bệnh viện A. Giờ

nó đã thuộc quyền sở hữu của tập đoàn IE của Trịnh gia." Nói xong Trịnh
Liệt đứng dậy, thong dong bước ra cửa, gần tới cửa hắn dừng lại nhưng
không quay đầu, nói: "Nếu cô gái kia có mệnh hệ gì thì hậu quả tự cậu suy
nghĩ đi. Tôi nghĩ cậu đủ thông minh để hiểu điều đó." Nói xong bước ra
khỏi cửa, trong phòng chỉ còn lại một mình Vô Dĩnh Kỳ và người con gái
như hoa tuyết đầu mùa trên bức tường rộng lớn.

Vô Dĩnh Kỳ nhìn người con gái đó. mỉm cười một cái. Người ngả về

phía sau chiếc ghế sô pha.

"Tên Trịnh Liệt chết tiệt đó, dám dùng em để uy hiếp tôi cơ đấy." Vô

Dĩnh Kỳ đưa ngón tay lên, gãi gãi đầu, khóe miệng nở nụ cười ngây ngô:
"Nhưng mà...người đàn bà của tôi đâu dễ bị bắt nạt như vậy. KHông ngờ
một Trịnh Liệt lạnh lùng, thần bí mà lão đại luôn miệng khen, khi vướng
vào tình cảm lại dễ thương như vậy. ha ha..."

*******************

Vô Dĩnh Kỳ khoác trên mình bộ blu trắng, trên khuôn mặt chỉ còn lại

mỗi đôi mắt. Phía sau cậu là một đội quân bac sĩ hùng hậu của bệnh viện X.

Cậu đang bước về phía cánh cửa căn phòng có chữ "phòng phẫu thuật".

ở cạnh hàng ghế phía trước phòng phẫu thuật, Trịnh Liệt đang đứng dựa

vào tường. Hai tay khoanh trước ngực, dáng vẻ trầm tư. Nghe thấy tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.