MỘNG DỤC - Trang 336

Lâm Vĩnh Túc chạy nhanh, nhưng bước chân lảo đảo, vài lần suýt ngã.

Cô quẹt nước mắt, đợi cô một chút, một chút nữa thôi. Cô nhìn thấy Trịnh
Liệt đang đưa tay, muốn cầm lấy tay cô. Cô sắp tới rồi. Trịnh Liệt, em sắp
tới nơi rồi.

"Lâm tiểu thư! Dừng lại! Phía trước là dòng sông lớn, cô không thể đi

tiếp." Vú Trần chạy theo phía sau, bà hốt hoảng hét: "Nhanh, ngăn cô ấy
lại!" Vú Trần nói với mấy người vệ sĩ.

Lâm Vĩnh Túc chạy tới, chỉ cách mép sông với dòng nước cuồn cuộn

chảy vài bước chân. Hai mắt cô vẫn nhìn lên phía xa trên bầu trời đêm, cô
vẫn thấy Trịnh Liệt đang mỉm cười đưa tay với cô.

Nhưng cô đã bị mấy người vệ sĩ ngăn lại, không cho bước tiếp.

"Các người tránh ra. Tránh ra. Anh ấy đang đợi tôi. Trịnh Liệt đang chờ

tôi. Tránh ra để tôi đến đó. Nếu không anh ấy sẽ đi mất. Nhanh! Buông
tôi..."

Bộp!

Sau một chút nhói ở phía sau cổ, Lâm Vĩnh Túc chìm vào vô thức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.