MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 11

không ngừng nhìn trộm tôi, trong lòng tôi đều hiểu, trước kia vị tiểu thư
này gặp biểu ca cũng không tỏ vẻ mặt cùng thái độ như thế này.

Vượt qua vài khúc rẽ, cuối cùng đã trở về, vào phòng bỗng nhiên cảm

thấy căn phòng thật mát mẻ, vốn định ngã ngay lên giường, nhưng lập tức
nghĩ đến hai nha hoàn còn ở bên cạnh, không thể làm gì khác hơn là thuận
thế ngồi xuống giường, thả lỏng tâm tình tinh tế ngẫm lại những cuộc gặp
gỡ nửa ngày nay.

“Tiểu thư?”

“Hả, làm sao?” Ngẩng đầu liền thấy Tiểu Đào đứng trước mặt, “Cô có

phải hay không… À… Em muốn hỏi bây giờ tiểu thư có muốn ăn gì đó?”

“Tốt! Mới rồi cũng rất đói bụng, em lại nói như thế, cảm giác càng

đói.” Tôi cười nói. Hai nha đầu cũng cười, xoay người đi ra ngoài.

“Chờ một chút.” Tôi gọi lại các nàng, “Ta bình thường đối đãi các em

như thế nào?” Hai người hai mặt nhìn nhau, không biết tôi vì sao hỏi vậy,
Tiểu Cúc nói: “Tốt lắm ạ, tiểu thư mặc dù không thích nói chuyện, nhưng
chưa bao giờ trách phạt chúng ta, luôn đối xử điềm đạm.”

“Oh, vậy tâm sự của ta các em cũng hiểu rõ?” Tiểu Cúc ngây ngẩn cả

người, Tiểu Đào lập tức đi lại đây, “Cô muốn nói chuyện của biểu thiếu
gia?”

“Uh.” Tôi gật đầu, nghĩ thầm mượn cơ hội này chuẩn bị rõ ràng, tránh

ngày sau ứng phó không ra.

“Hai người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, tất nhiên đối với nhau sâu sắc,

lần này cô với lão gia tranh chấp, cũng không phải vì…” Nói đến đây, Tiểu
Đào dừng lại, có thể vì cảm giác chính mình nói nhiều, sắc mặt có chút sợ
hãi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.