MỘNG HỒI ĐẠI THANH - Trang 120

Lòng chợt cảm thấy đau, chỉ cảm thấy là vì mình ích kỷ tìm cớ, nhưng

lại cảm thấy trên đời này không ai chia ly với người khác lại không thể
sống. Mặc dù xảm nhận của tôi với Thập Tam a ca khác nhau, nhưng. . . . . .

Aizz! Vẫn không nên tự mình đa tình .

Tôi nửa nằm xuống, nghĩ đến đau đầu. Nếu mâu thuẫn như vậy, dứt

khoát không nên nghĩ nữa, dù sao toàn bộ tình hình bây giờ cũng không
phải do tôi nắm giữ, đành phải đi từng bước từng bước. Nghĩ như vậy khiến
cho tôi cảm thấy khá hơn rồi, không có cảm giác bị phản bội, lúc này mới
bình tĩnh. Cứ như vậy đợi một hồi lâu, đột nhiên cảm thấy trước mắt giống
hệt lần đầu tôi gặp Thập Tam a ca, ngẫm lại tình cảnh ngày đó, tôi không
nhịn được bật cười, tên tiểu tử kia . . . . . .

Tiếng chân đạp đá "Rắc Rắc" truyền đến. Tôi giật mình, có người đến,

vừa muốn xoay người ngồi dậy, đột nhiên cảm thấy có thể là Thập Tam a
ca, đây là Tâm Hữu Linh Tê Nhất Điểm Thông*** sao? Tôi không nhịn
được cười, không đứng dậy, chỉ dùng lực bả đầu ngửa ra sau, liền mất
thăng bằng. . . . . .

"A!" Tôi hét lớn, liên tục không ngừng xoay người đứng lên."Ôi!"

Xoay đến chân, ngoảnh lại nhìn, vội phúc thân : "Nô tỳ thỉnh an Tứ gia, Tứ
gia Cát Tường." Tứ a ca lẳng lặng đứng ở nơi đó nhìn tôi, tôi giữ nụ cười
trên môi đứng ở nơi đó. Hắn không lên tiếng, thật sự tôi sợ hắn, nói cái gì
cũng không dám lộn xộn. Đột nhiên hắn đi tới, ngồi ở chỗ tồi vừa ngồi:

"Ngồi đi."

"A?" Tôi ngây ngẩn cả người. Tứ gia vừa mới nói cái gì, giống như để

cho tôi. . . . . ."Ngồi chỗ này." Hắn vỗ vỗ bên cạnh. Tôi nuốt nước miếng,
cười làm lành nói: "Nô tỳ sao dám cùng ngài ngồi chung. . . . . ." Tôi đang
nói không bỏ sót từ nào, hắn quay đầu nhìn tôi, tôi phi nhanh tới ngồi
xuống. Liền nhìn ánh mắt đầy uy lực của hắn, sau này hắn sẽ trở thành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.