MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 84

nên ra lệnh cho lính Kôdắc phá cửa và ùa vào trong nhà, vì làm ngay bây
giờ thì sẽ có lợi hơn là đợi cho hắn tỉnh hẳn.

Vừa lúc ấy, một viên đại úy Kôdắc già tới bên cửa gọi tên hắn; hắn đáp

lại.

- Anh đã phạm tội, anh bạn Êphimưt ơi! - đại úy nói, - làm thế có ích gì,

thôi hãy hàng đi!

- Tôi không hàng! - hắn trả lời.
- Phải biết sợ Chúa chứ! Vì anh đâu phải là một thằng Tsetsen vô đạo,

anh là một tín đồ Cơ đốc trung thực cơ mà; chao ôi, nếu tội lỗi đã làm cho
người ta lú lẫn, thì biết làm sao, người ta không ai tránh khỏi cái số của
mình!

- Tôi không hàng đâu! - tên Kôdắc hét lên vẻ hăm dọa, và có tiếng lách

cách như tiếng nạp đạn vào súng.

- Này, dì ơi! - viên đại úy Kôdắc nói với bà cụ già, - dì hãy nói với thằng

con dì đi, có lẽ nó sẽ nghe lời dì... Vì như thế chỉ làm cho Chúa thêm nổi
giận thôi. Dì hãy nhìn xem: các ngài đây đã đợi hai tiếng đồng hồ rồi.

Bà lão nhìn chòng chọc vào mặt viên đại úy rồi lắc đầu.
- Vaxili Pêtrôvich! - viên đại úy tới gần ông thiếu tá và nói, - nó sẽ không

hàng đâu, tôi biết nó lắm. Nhưng nếu ta phá cửa mà vào thì sẽ có nhiều
người chết. Sao ông không ra lệnh bắn bỏ nó đi có hơn không? có một khe
hở rộng ở chỗ cửa sổ.

Lúc đó một ý nghĩ lạ lùng nảy ra trong đầu tôi: cũng như Vulich, tôi

muốn thử vận mệnh xem sao.

- Hãy khoan đã, - tôi nói, với ông thiếu tá, - tôi sẽ bắt sống nó.
Sau khi ra lệnh cho viên đại úy Kôdắc nói chuyện với hắn và cử ba

người lính Kôdắc đứng sẵn bên lối cửa ra vào, sẵn sàng phá tung cửa ập
vào để giúp tôi theo hiệu lệnh đã quy định trước, tôi liền đi vòng quanh và
đến bên cái cửa sổ vô cùng nguy hiểm kia. Tim tôi đập mạnh.

- Chà, đồ vô đạo! - viên đại úy Kôdắc hét lớn, - mày muốn chế nhạo

chúng tao chắc? Hay mày tưởng chúng tao sẽ không làm gì nổi mày? - và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.