MỘT ANH HÙNG THỜI ĐẠI - Trang 83

kia, đụng phải anh ta, và có lẽ hắn đã đi qua, không để ý đến anh, nếu như
Vulich không đột nhiên dừng lại, hỏi: “Này, tìm ai đấy, anh bạn?” “Mày!” -
tên Kôdắc vừa trả lời vừa cho anh một nhát kiếm và xẻ đôi anh ra từ vai
cho đến gần khoảng tim... Hai người Kôdắc đã gặp tôi lúc nãy và đi đuổi
bắt thằng giết người, liền chạy tới và khiêng người bị thương lên; nhưng
anh ta đã trút hơi thở cuối cùng và chỉ nói được mỗi một câu: “Anh ấy nói
đúng!”. Tôi là người độc nhất hiểu được ý nghĩa thầm kín của những lời ấy:
câu ấy nói về tôi; tôi đã vô tình báo trước cho người bất hạnh ấy biết vận
mệnh của anh ta; linh tính của tôi đã không lừa dối tôi: tôi đã đọc được một
cách chính xác trên gương mặt đã biến sắc của anh ta dấu ấn của cái chết
cận kề.

Tên sát nhân cố thủ trong một căn nhà trống ở cuối làng. Chúng tôi tới

đó. Nhiều phụ nữ khóc than cũng chạy về phía ấy; thỉnh thoảng lại thấy
một người Kôdắc chậm chân lao vụt ra đường giắt vội thanh đoản kiếm vào
thắt lưng và chạy vượt lên trước chúng tôi. Cảnh huyên náo thật đáng sợ.

Sau cùng chúng tôi tới nơi. Chúng tôi xem xét: một đám đông tụ tập

xung quanh một ngôi nhà mà cửa ra vào và các cửa sổ đều chốt trái ở phía
trong. Các sĩ quan và lính Kôdắc bàn tán rất hăng: đàn bà thì tru tréo khóc
than và xỉ vả. Trong số đó, đập vào ngay mắt tôi là khuôn mặt đáng chú ý
của một bà lão, khuôn mặt đó biểu lộ một nỗi u uất thất vọng điên dại. Bà
ngồi trên một khúc gỗ lớn, hai khuỷu tay chống lên đầu gối và hai bàn tay
ôm lấy đầu: đó là mẹ tên sát nhân. Ðôi môi bà thi thoảng lại mấp máy: bà
cầu nguyện hay nguyền rủa? Nhưng dầu sao cũng phải quyết định một
phương pháp gì để tóm cho bằng được tên giết người kia. Thế nhưng không
một ai dám vào trước. Tôi đến bên cửa sổ và nhìn vào trong qua khe cửa
sổ: người đàn ông kia tái nhợt, đang nằm duỗi dài trên sàn nhà, tay phải
cầm một khẩu súng ngắn; thanh kiếm còn đẫm máu nằm bên cạnh. Ðôi mắt
sáng sợ hãi đảo quanh; thỉnh thoảng hắn lại rùng mình và đưa tay lên vò
đầu tuồng như đang nhớ lại một cách lờ mờ sự việc hôm qua. Trong cái
nhìn lo lắng ấy tôi không thấy gì là quyết liệt lắm và tôi nói với ông thiếu tá

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.