MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 114

22) TRUYỆN THẦN TIÊN

Ai thích chuyện thần-tiên cứ việc ; về phần riêng tôi,

truyện ấy thật đã là một cuộc vui cho tôi khi còn bé, thật là
một kỷ-niệm hay. Ngày qua tháng lại đã nhiều, đầu đã hai
thứ tóc, tôi cũng chưa tìm thấy cái khôn ngoan mà người ta
thường dọa tôi khi bé đó. Kể trong các cái thích mà tôi
không đừng được, tôi xin thú rằng tôi ham truyện thần-tiên
quá.

Ở đâu sinh ra cho người ta cái tính lạ là thích truyện

thần-tiên thế ? Có phải rằng sự giả-dối nghe vẫn êm tai hơn
sự thực không ? Không, truvện thần tiên không phải là giả-
dối, và trẻ con hoặc thích hoặc sợ truyện đó không phải là
nhầm một lúc ấy đâu. Truyện ấy là cái tuyệt-đích, là cái gì
đích thực hơn sự thực ở đời nay, là cái hay cái đẹp, cái bụng
công bình bao giờ vẫn thắng thế. Kẻ vô tội về sau bao giờ
cũng thoát nạn. Đã đành rằng thường khi kẻ phải tội bị dam
ba mươi năm trong hầm tối với rắn cùng rết, hay phải đem
chém làm năm bảy khúc, nhưng về sau lại toàn như xưa ;
kẻ độc ác bao giờ cũng phải tội : có phải cần đến một đời
khác hoàn mỹ hơn mới biết trừng-trị kẻ thủ-phạm và ban
thưởng cho người có đức-tính hay đâu.

Ấy chính là cái bí-mật của truyện thần-tiên đó.

ĐẠT-ĐỨC NGUYỄN-VĂN-TUYÊN dịch

*

PHÁP VĂN : LES CONTES DE FÉES

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.