MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 18

« Cô kia đội áo đi đâu,

Tôi là phận gái làm dâu mới về.

Mẹ chồng ác nghiệt đã ghê,

Tôi ở chẳng được, tôi về nhà tôi ».

Mẹ chồng ác nghiệt đến nỗi nàng dâu phải đội áo ra về,

thì cũng sắc tay lắm nhỉ. Như mà chị này cũng vụng, sao
không trông người ta mổ bò ăn khao.

« Mấy đời bánh đúc có xương.

Mấy đời dì ghẻ có yêu con chồng.

Mấy đời sấm trước có mưa.

Mấy đời dì ghẻ có ưa con chồng ».

Người ta thường nói máu chảy đến đâu, ruồi bâu đến

đấy. Cái ấy là nhẽ tự nhiên. Song ở đời phần nhiều là vì
luân-thường mà nên lòng yêu mến. Tức như, bè bạn có phải
là máu mủ gì đâu, sao cũng có lắm kẻ thân thiết như ruột
thịt. Mẹ gà con vịt, tuy không phải khúc ruột rật ra nhưng
mà cha sinh chẳng bằng mẹ dưỡng. Mượn máu còn hơn
cháu chồng. Dì ghẻ cứ giữ đạo mẹ mà trông xuống con
chồng, thì con chồng cũng phải giữ phận con mà ở lại. Có
nhân thì nhân mọc. Chớ nên đem lòng ghẻ lạnh, mà thêm
điều dòng nọ thớ kia.

Tuy rằng thế : bánh đúc không xương, cửa miệng vẫn

quen trách dì ghẻ. Song phận làm con xẩy mẹ bú dì, cũng
phải ở cho người ta thương, thì người ta mới thương được.
Chớ có nại cái câu : vợ cái con cột mà muốn ngang thì
ngang, muốn ngược thì ngược. Rồi lại trách mẹ ghẻ chẳng
đẻ chẳng thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.