MỘT CÁCH ĐỂ CỦA CHO CON - Trang 51

tiếng sâm cầm, trăm hoa bật nực cười anh hót nịnh. Chẳng
qua là anh bán nước nói hươu, để nước thế thực là dại vích.

Nhân lúc ngày xuân quanh hồ ngâm vịnh ; đứng đằng

này trông đằng nọ, nom kinh thành, phượng các long lâu ;
đứng đằng đông trông đằng tây, rõ thành phố đường hoa
ngõ hạnh. Chợ giấy kia, hàng kể vạn muôn ; thôn dân đó
ruộng huyên thuyên mạch. Nọ ông lão câu sương, câu
tuyết, đêm ném mồi dử được cung-nga ; nghe mấy cô chao
tép chao tôm, đua nhau ví tiếng vang bành trạch. Lại thấy
nói cá đi thí vũ, tướt lượt lũ ba, lũ bảy, đầu trống năm đã
đầy cả chỗ cầu đông ; lại đồn rằng nhạn kéo sang Nam, cứ
từng hàng chữ nhất chữ nhân, hết trống một bay qua về núi
Lịch. Ca rằng : vui thay ngoài thành, kín thay sau tỉnh. Kể
nuôi dân là mỏ bạc tiền, kể giữ nước, hơn thành đá gạch.
Chiểu thuế lệ, biết mấy từng tiền bạc, của nước non chan
chứa nội hoàng-thành ; ước chu-vi mấy vạn trượng, bao la
hơn nước sủi hào quanh ngoài soác sách. Giá những lúc
đông Tề, tây Sở, đỡ quân-vương lo mặc bắc Long-biên, mà
những khi cờ trắng, cờ đen, khỏi binh lính gác cửa tây
phương tỉnh. Nay hồ ý nam ai là chủ, tậu chỗ này bạc chất
mấy tầu binh ? Rằng hồ nay Tây đã thầu rồi, tiền hồ ấy chất
năm kho bánh. Nhà nước giờ vẫn cứ báng chương ; ta thầu
được ta là chủ lĩnh. Giữa hồ ý làm nhà thủy-tọa, để quanh
năm tổ tôm, tổ tép hát chơi vui, mà tuần hồ làm mấy chiếc
lâu thuyền, để tháng nực chữ ngũ, chữ ngô nằm mát khểnh,
thuê mấy thầy thông ký bạ thư, mộ một đôi nữ-công tuần
cảnh. Chơi cũng tục, chẳng chơi cũng tục. Chơi sao để tiếng
trong hồ ý như Nhất Chiêu đế tử cháu vua Trần, xưa nước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.