MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 175

— Tôi hy vọng sẽ được gặp Đại úy khi đất nước tôi thanh bình.
Joseph vẫn giữ tay Đào Văn Lạt trong tay của mình, anh ngập ngừng

một thoáng.

— Vâng, tôi cũng hy vọng như vậy, nhưng này anh Lạt, anh còn nhớ

hồi chúng ta mới gặp nhau, tôi gặp anh đi chung với một gia đình của
người đại diện cho triều đình Huế ở Sài gòn, anh còn nhớ không?

Lạt gật đầu.
— Vâng, tôi nhớ chứ, ông ấy lấy bà chị cả của tôi mà.
Joseph cố lấy giọng điềm tĩnh hỏi tiếp.
— Anh có tin tức gì về ông Hiếu và gia đình của ông ấy không? Tôi

có gặp hai người con trai và cả cô Lan nữa lần tôi trở lại đây để hoàn tất
phần đại học.

— Trần Văn Kim bây giờ là đảng viên của đảng Việt Minh chúng

tôi. Nó hiện đang âm thầm hoạt động gần Phước Kiến, mạn Nam của
vùng này.

Joseph vồn vã
— Thế còn Tâm và Lan thì thế nào?
Đào Văn Lạt nhún vai cười, bối rối.
— Thú thật với Đại úy, tôi không biết gì về họ hết cả. Từ lâu lắm rồi,

tôi không có liên lạc gì với chị tôi cũng như đám con của chị ấy hết.
Ngay như Kim mà tôi cũng không gặp được nó nữa. Thời gian vừa qua,
chúng tôi ai cũng khốn đốn ghê lắm.

Joseph gật đầu nhanh hiểu biết.
— Vâng, tôi hiểu.
Cùng ngay lúc ấy thì Hồ Chí Minh chen vào bắt tay Joseph.
— Khi nào Đại úy về tới Côn Minh an toàn, Đại úy nhớ nói với

thượng cấp của Đại úy là hiện tại Hoa Kỳ đang có đồng minh tại lãnh
thổ Bắc phần này, sẵn sàng giúp đỡ và hợp tác với Hoa Kỳ. Việt Minh
rất hân hạnh được sát cánh với Hoa Kỳ để đánh đuổi quân Nhật. Chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.