MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 178

BẢY

V

ào cuối tháng hai năm 1945 thì cánh chân mặt băng bột của

Joseph đầy ấp những chữ ký và những dòng chữ lưu niệm tục tĩu của
bằng hữu. Đây là tác phẩm của những phi công đồng bạn chung phi
đoàn tại Côn Minh này. Một trong số các chữ ký trên khung bột cứng
còng bao quanh cánh chân của Joseph có cả chữ ký của tướng
Chennault, người chỉ huy trưởng lừng danh của phi đoàn Phi Hổ. Ông
ta đã bỏ thì giờ đến đây để gặp tận mặt một phi công lỗi lạc của mình
đã thoát được tử thần trong một trường hợp cứ như là huyền thoại.

Joseph đã mất tích suốt ba tuần lễ liền, để rồi sau đó người ta cho

chở bỏ anh trước cổng trại ngay giữa đêm Trừ Tịch, trên một chiếc xe
hàng mui trần cũ kỹ. Chuyến trở về đơn vị của Joseph còn ly kỳ hơn
nữa, khi hai du kích quân theo anh từ biên giới Hoa Việt quày quả bỏ đi
không cho ai biết được thêm điều gì về người bị thương hết cả. Binh sĩ
gác cổng trại khiêng Joseph vào với đầy vẻ ngơ ngác, và sự trở về bất
ngờ ngay vào giữa đêm giao thừa của người phi công tài ba này đã làm
cho đơn vị đang đón mừng năm mới ồn ào náo nhiệt thêm hơn, riêng
đối Joseph thì anh không được vui vẻ gì, bởi anh phải chịu để cho các
bác sĩ trong phi đoàn sắp lại cánh chân bị gãy và săn sóc một vài chỗ
xương bị chớp mà người ta đã không khám phá ra được từ trước. Sáng
hôm sau, tướng Claire Chennault với hai ngôi sao bạc long lanh trên
cầu vai của chiếc áo bay cũ kỹ xuất hiện bên giường bệnh của Joseph
thì toàn thể các phi công đang nằm điều trị tại đây ồn ào, huyên náo
chào đón vị chỉ huy trưởng của họ. Mọi người đồng vui vẻ hát vang bài
Why he was born so beautiful.

Viên tướng chỉ huy đoàn Flying Tigers từ tốn mỉm cười, khi nghe

Joseph kể qua chuyện những du kích quân Việt Nam đã cứu anh khỏi
quân Nhật như thế nào và họ đã nuôi dưỡng anh ra sao trong suốt thời

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.