MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 189

Joseph cười khan đáp. Đại Tá Trench cũng cất tiếng cười theo, ông ta

đưa tay vỗ lên vai Joseph.

— Vậy thì được rồi, bây giờ thì Đại úy có thể cà nhắc đi tới, đi lui

rồi phải không? Tôi đã dàn xếp để Đại úy cùng ông Hoo đi gặp Thiếu
Tướng chiều nay, trước khi ông ta lên đường trở về lại bên đó. Tôi sẽ
cùng đi với Đại úy đến gặp Chef nữa.

Lúc Đại Tá Trench quay gót rời khỏi các vách chắn chung quanh

giường của Joseph, như nhớ ra điều gì, anh cất giọng hối hả:

— Tôi muốn xin đặt thêm một điều kiện sau cùng nữa.
— Điều kiện gì?
— Tôi cần nửa tá súng lục Colt 45. Phải còn nguyên xi trong bao và

một hoặc hai hộp đạn, và cần ngay ngày hôm nay.

Khuôn mặt của viên Đại Tá chau lên vẻ giễu cợt.
— Chuyện tung hoành để làm anh hùng rơm đã tới lúc này đâu hở

Đại úy? Ở vào tình cảnh của Đại úy hiện tại thì ông muốn ba cái thứ đó
để làm gì bây giờ?

— Tôi muốn làm quà cho người bạn già của chúng ta, ông Hoo đó.

Coi như là quà cám ơn đặc biệt của không đoàn 308 vậy.

Đại tá Trench vờ như bị bắt buộc phải ưng thuận yêu sách này.
— Thôi được, tôi thua Đại úy rồi đó, nhưng Đại úy hãy liệu mà

lường, sáu khẩu Colt 45 này phải tương xứng với nhu cầu đòi hỏi của
OSS trước khi chiến tranh chấm dứt đó nghe.

Ngay buổi chiều hôm đó Đại Tá Trench, cùng Joseph Sherman và

Hồ Chí Minh phải chờ bên ngoài cả nửa tiếng đồng hồ mới được vào
hội kiến tướng Chennault. Lúc còn ngồi ở bên ngoài, Joseph để ý thấy
hôm nay Hồ Chí Minh bắt tay anh thân mật hơn nhiều. Ông ta cũng ăn
mặc tươm tất hơn thường lệ. Giữa đám người dập dìu ra vào, Đại Tá
Trench xuất hiện, trên tay có xách một chiếc túi vải. Vừa thấy Joseph,
Đại tá Trench đã nheo một bên mắt với anh một cách vờ vĩnh, đoạn
bước đến trao chiếc túi xách cho anh. Mặc dù toàn thể khu kiến trúc
này được xây cất với các vật liệu ngăn tiếng động, nhưng những tiếng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.