MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 21

— Chắc toa sẽ nghĩ là moa quá điên khùng, khi một sĩ quan như moa

lại có cái ý nghĩ kỳ quái như thế này, phải không? Nhưng moa cứ nghĩ
rằng nước Pháp đã thi hành rất nhiều điều sai lầm trên xứ sở này, trong
khi họ có thể và họ đáng lẽ phải thực hiện những điều khác tốt đẹp hơn.
Bây giờ thì đã có dấu hiệu cải thiện. Mặt trận hòa hợp nhân dân ở Paris
đã chính thức hóa đảng Cộng sản ở đây. Trong hội đồng thành phố Sài
Gòn bây giờ có được bốn ghế của Cộng Sản. Moa biết đây chỉ là giai
đoạn đầu.

Paul nhún nhẹ vai trong tư thế chấp nhận sự thể mà anh không biết

làm cách nào để giải thích được hoàn toàn ý nghĩ của mình trong lúc
này.

— Phần moa, moa cứ nghĩ là mình chẳng làm được chuyện gì,

nhưng rồi moa lại có mặt tại đây.

Joseph nhoẻn miệng cười, lòng anh chợt nghe ấm áp trước những

tâm tình trung thực và thẳng thắn của người sĩ quan Pháp.

— Tôi nghĩ là tôi đã hiểu được anh, Paul à. Bây giờ tôi có mặt ở đây.

Tôi nhận thấy rằng trước đây trong thâm tâm cứ mãi thôi thúc tôi phải
trở lại đây cho bằng được, mặc dù tôi không dính dáng vào sự tình như
trường hợp của anh. Tôi cũng nhận ra là mình đã bị lôi cuốn bởi một
điều gì đó của cái quốc gia và dân tộc này.

Paul cất tiếng cười rồi nói:
— Vậy là lời nói đùa của moa lại trúng tim đen của toa rồi mà moa

đâu có biết. Toa vẫn còn nhớ nhung đến phần thân thể ngon lành của cô
Công Chúa Mọi phải không? Hay là toa đã lập gia đình rồi Joseph?

Joseph bật cười to, lắc đầu nguầy nguậy.
— Không đâu, tôi chưa lập gia đình.
— Sao vậy? Một người con nhà giàu, đẹp trai như toa thì có biết bao

nhiêu belle filles theo đuổi chứ không sao?

Joseph thoáng một chút bối rối trước câu nói trực tính này, anh ngập

ngừng một lúc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.