MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 226

MƯỜI BA

M

ặc dù phải nằm lại Thái Nguyên mấy ngày liền, nhưng Joseph và

các nhân viên OSS vẫn biết rõ mọi diễn biến đang xảy ra tại Hà Nội và
các thị trấn khác qua tin tức của đài phát thanh. Họ cũng không khỏi vô
cùng bỡ ngỡ trước sự chào đón ồn ào của dân chúng, khi mọi người
cùng xuống gần tới Thủ đô Hà Nội vào ngày 2 tháng 9 năm đó.

Sau khi đi bộ xuống khỏi đồng Kim Mã, mọi người được chở trên

các xe mui trần, những chiếc xe chở hàng đón họ từ bên ngoài thành
phố, đưa vào Thủ đô, giữa sự hoan hô nồng nhiệt của dân chúng.
Đường phố bây giờ ngập đầy cờ và biểu ngữ, được viết bằng tiếng Việt,
Anh, Nga và Trung Hoa: “Chào mừng Đồng Minh” “Hòa Bình đã tới”
“Nước Việt của người Việt” “Thà chết hơn bị nô lệ” “Độc lập hay
Chết” “Hãy chôn sống quân Pháp xâm lăng.”

Rừng biểu ngữ hoan hô cách mạng được treo đầy khắp nơi. Từ trên

xe kéo, xe điện, nơi nào cũng có biểu ngữ. Trên các cửa sổ cao ốc, dinh
thự, trên các cột dây thép, có treo nhiều tấm hình vẽ một người có hàm
râu thưa dưới càm, người mà Joseph gặp lần đầu tiên ở hang Pắc Bó.
Dòng người như thác lũ, họ hô hào, chào đón các anh hùng du kích
quân lam lũ từng chui rúc trong rừng với Joseph ngày nào. Joseph và
đồng đội, ai nấy đều ngỡ ngàng trước diễn biến kỳ quái này, họ cũng
ngao ngán lắc đầu khi đến trung tâm thành phố, Trung úy Hawke cất
tiếng cười châm biếm quay qua Joseph.

— Đáng lẽ người ta cũng phải treo hình của Đại úy chung với Bác

Hồ nữa mới phải, nếu như người ta biết chính Đại Úy đã ra tay cứu cái
mạng cùi của lão ta kịp thời với mũi tiêm ký ninh hồi trước.

Joseph cười vả lả, trong khi Trung úy Hawke đưa mắt nhìn lên các

biểu ngữ chống Pháp, với giọng điệu thật mãnh liệt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.