MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 232

C

hiều hôm đó Joseph cùng Đại Tá Trench và Trung Úy Hawke

đứng trên bao lơn một cao ốc ngó xuống vườn hoa Ba Đình. Khi người
đàn ông tự phong cho mình chức Chủ tịch nước Cộng Hòa Dân Chủ
Việt Nam xuất hiện thì đoàn người bên dưới hàng hàng, lớp lớp đồng
thanh reo hò, chào đón nhiệt thành. Người đàn ông đó hôm nay mặc
một chiếc áo cổ cao màu đen, hàm râu nhỏ dưới càm phất phơ trước
gió. Ông từ từ bước đến chiếc máy vi âm, trên tay có cầm một tờ giấy,
ông bắt đầu đọc bằng Việt ngữ.

— Tất cả mọi người sinh ra đều được bình đẳng. Trời đã ban cho

mọi người những quyền không dị biệt này. Một số đặc quyền đó là:
Quyền sống, quyền tự do, và quyền đeo đuổi hạnh phúc...

Người đàn ông đưa mắt nhìn vào tờ giấy trên tay rồi nhìn nhanh về

phía Joseph trước khi nhìn xuống đám đông.

— Đây là tuyên ngôn bất tử được thành lập tại Hoa Kỳ năm 1776.
Trung úy Hawke đứng cạnh đó thông dịch lại lời diễn từ cho Đại tá

Trench và Joseph, anh thì thầm.

— Ngon lành chưa! Lão ta đưa cả tuyên ngôn độc lập của chúng ta

vào bài diễn từ của lão nữa đó.

Hồ Chí Minh tiếp tục đọc:
— Năm 1791, tại Pháp, bản tuyên ngôn nhân quyền của họ cũng có

nói: Con người sinh ra được tự do và được bình đẳng với nhau và ai
cũng được hưởng quyền Tự do và Bình đẳng này. Cả hai bản tuyên
ngôn lịch sử mà tôi vừa đề cập đến đều được dựa vào sự thật, nhưng đã
hơn tám mươi năm qua, quân đế quốc Pháp đã lạm dụng lẽ Tự Do,
Công Bằng, và Bác Ái của họ để vi phạm quê cha đất tổ của chúng ta
và đè đầu, bóp cổ dân chúng nước ta.

Đám đông bên dưới reo hò như mở hội. Hồ Chí Minh kiên nhẫn chờ

đợi sự reo hò của quần chúng dịu dần đi rồi mới tiếp tục cất tiếng với

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.