MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 231

— Có mấy nhóm tôn giáo kỳ dị gọi là Cao Đài, Hòa Hảo cũng cùng

chen vào, rồi đám cha chú Bình Xuyên cũng nhảy vô. Nhóm nào cũng
có đầy đủ vũ khí, nhờ mua lại của quân Nhật. Cứ ai trả giá cao là mấy
chú lùn bán vũ khí cho, trong khi đó thì đám Nhật từ chối không chịu lo
vấn đề an ninh trật tự cho thành phố. Hầu hết họ chui đầu vô các tiệm
rượu trong Chợ Lớn nhậu nhẹt, say sưa. Trên hết mọi vấn đề, là có một
ông Đại Tá thuộc nhóm Pháp Tự do nhảy dù xuống, tìm cách hội đàm
với ủy ban Việt Minh để tái lập quyền kiểm soát cho Pháp. Tinh hình ở
đó, theo báo cáo của toán 404 thì thật là phát ớn. Họ kéo đổ các tượng
đá của Pháp chung quanh thành phố. Chừng hai mươi ngàn kiều dân
Pháp bị chôn chân trong nhà, không ai dám ra đường.

Đại Tá Trench ngừng nói, người gằn một chút trước khi tiếp:
— Đó là một lò thuốc súng, chỉ chờ một ngọt lửa nhỏ là nổ tung.

Toán đặc nhiệm 404 lại không có lấy một người nói được tiếng Việt và
cũng không ai biết gì về Sài Gòn. Tôi nghĩ là hai anh có thể tình
nguyện vào đó giúp họ.

Đại Tá Trench quay qua Trung úy Hawke.
— Trung Úy tính sao?
Viên Sĩ quan người Boston uống hết phần rượu còn lại trong ly của

mình rồi chìa ly cho Đại Tá Trench châm thêm.

— Champagne ở trong cái thành phố Sài Gòn đổ có ngon bằng

Champagne ở đây không Đại tá?

Đại Tá Trench châm đầy rượu cho viên sĩ quan trẻ rồi cười và gật

đầu. Trung úy Hawke đưa ly rượu lên môi.

— Vậy tôi sẵn sàng lên đường.
Đại Tá Trench cầm chai rượu quay về phía Joseph chau mày chờ đợi.
— Còn Đại úy thì sao?
Joseph đẩy chiếc ly không về người sĩ quan cấp Tá, mắt vẫn không

nhìn nơi khác, dường như anh sợ người khác sẽ bắt gặp cơn xúc động
đang mãnh liệt dâng trào trong lòng anh lúc này. Joseph đáp nhỏ.

— Tôi cũng không từ chối đâu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.