MỘT CHỐN ĐỂ THƯƠNG - Trang 95

CHÍN

N

gay tuần lễ đầu tiên tới Hà Nội, một đôi lần Joseph có cảm tưởng

là mình bị một người nào đó theo dõi. Đôi ba lần anh có để ý tới một
người đàn ông Pháp ốm yếu, trẻ tuổi tảng lờ bên vệ đường theo sau
mình khi anh từ khách sạn đến trường Viễn Đông Bác cổ, hoặc khi ra đi
trên các con đường lót đá ở phía Bắc thành phố. Tại các khu bán đồ cổ,
anh cũng đã bắt gặp người Pháp kiều ăn vận áo quần miền nhiệt đới,
đầu đội mũ dạ, đi lần chung quanh đó. Joseph chỉ thoáng nghi ngờ là
mình bị người ta theo dõi mà thôi, bởi vì trong thâm tâm anh, anh
không buồn nghĩ rằng sự có mặt của mình có gì phải làm bận rộn đến
sự an ninh của người Pháp ở đây, trong khi đó đầu óc của anh lúc này
luôn bận bịu với các ý nghĩ về Lan và các khám phá mới mẻ mà anh
thu nhặt được tại Văn Khố. Joseph tuyệt nhiên không bận tâm tới việc
mình có thể bị theo dõi.

Từ khi rời khỏi Huế, đầu óc của Joseph cứ thôi thúc nghĩ về Lan.

Anh nghĩ tới Lan qua từng miếng ăn tới giấc ngủ. Anh nghĩ đến lúc
thấy Lan mừng rỡ khi nhận ra chiếc vòng ngọc thạch mà anh tìm lại
được khi hai người cùng bước với nhau bên dưới các cây tùng của gia
tộc nàng. Anh cũng luôn luôn nhớ đến hình ảnh kiều diễm của Lan
trong vòng tay của mình vào những giây phút hoan lạc trên dòng sông
Hương. Anh thấy Lan đoan trang đi bên cạnh mình ngày hôm sau trong
khu vườn ở nhà nàng trong thành nội. Joseph thấy Lan đưa tay vẫy vẫy
từ biệt mình trước cổng nhà khi anh lên đường. Sự ràng buộc của lễ
nghi gia đình làm Lan phải tỏ ra nghiêm trang với anh vào ngày cuối.
Lan đã bắt anh phải hết sức nghiêm trang theo nghi lễ của gia đình,
ngay cả lúc hai người cùng ở một nơi vắng vẻ cũng vậy. Lan không nói
gì với anh, nhưng Joseph đã hiểu được qua thái độ của Lan và nàng
đang phải chịu đựng ít nhiều đau đớn vì đêm vừa qua, nhưng thoáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.