MỘT CHUYẾN ĐI XA - Trang 28

6.

V

õ Hợi chăm chú nhìn Mẫn dùng tro đánh bóng con dao găm.

Tro nhuyễn như đất bùn dính đen cả hai bàn tay nó. Anh dội cho Mẫn

một gáo nước.

- Sáng quá rồi đó, Mẫn ơi!
Mẫn lấy ngón tay cái cọ nhẹ trên lưỡi dao. Nó nói:
- Sáng, nhưng chưa được bén. Dao găm nhà binh bằng thép, mài khó

bén lắm.

Nó tiếp tục rắc tro lên con dao và mài soẹt soẹt trên miếng đá nhám.
Hợi nói:
- Con dao này hồi trước oanh liệt lắm. Ân oán giang hồ cũng nhiều.

Một mình nó giải quyết nhiều vụ gay cấn, ác liệt chưa từng thấy.

Mẫn thử con dao một lần nữa. Nó hỏi:
- Chỉ một mình con dao này thôi sao?
- Cố nhiên! Nhưng tao ít dùng. Kẹt lắm, nguy cấp lắm mới sử dụng.

Hồi nào gặp tay dữ kia, chớ con dao linh thiêng tao đâu có dùng bừa bãi
được.

- Có khi nào anh chơi lựu đạn không?
- Cũng có. Hiện giờ tao còn mấy trái chôn trong vườn. Cái cuốc đâu?

Đưa đây tao.

- Dưới gầm giường.
Hợi xách cuốc đi ra gốc cây điệp.
Mẫn lấy khăn lau con dao sáng trưng rồi dắt vô dây nịt. Nó chạy theo

Hợi ra gốc cây.

Hợi nói:
- Năm ngoái tao chôn chỗ đây bốn trái lựu đạn. Để đào lên coi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.