MỘT CHUYẾN PHIÊU LƯU CỦA BÉ VÀ CHÚ MỰC - Trang 15

theo người dắt. Mực nhìn theo thấy dáng chạy lêu đêu không gọn và không
nhẹn chút nào. Hẳn là chú hơi đố kị nên cho là thế. Chú kêu lên: “Gâu!
Gâu! Chẳng được đâu
!” và dợm nhảy xuống sân đuổi theo. Nhưng ông nội
của Bé đã ra hiệu cho chú đứng lại. Chú “hực” lên một tiếng. Cứ như lệ
thường thì sau đó chú sẽ nằm xuống ngơi, nhưng lúc này chú lại xa xẩn hết
ra lại vào, trong nhà, ngoài sân…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.