MỘT CHUYẾN PHIÊU LƯU CỦA BÉ VÀ CHÚ MỰC - Trang 24

- Cứ đưa ra công an đi! Hay đưa ra toà cũng được.
Lão Sẹo cười khẩy:
- Họ chẳng dại. Đợi pháp luật thì khuya quá. Mà có khi có án quyết rồi,
khối người vẫn ỳ ra đấy.
Thấy không khí hơi găng, mẹ muốn làm cho dịu đi:
- Bác cứ đưa chúng tôi đến gặp người ta xin cháu về. Cháu còn bé quá,
xa nhà lâu không lợi. Chúng tôi không để người ta và bác thiệt đâu.
Lão Sẹo quay qua mẹ, giọng tỏ ra hoà nhã:
- Chị ơi! Tôi chỉ là người đưa tin giúp. Còn người ta thì chắc họ chẳng
muốn nắm dao đằng lưỡi. Họ đã thoả thuận là sau khi nhận đủ tiền, lập tức
giao cháu lại cho chúng tôi để trả gia đình. Nếu nhà ta có khó khăn thì
chúng tôi sẽ cố nài họ giảm cho vài giá. Nhưng rứt khoát là họ sẽ không
chịu dưới chín lăm chỉ.
Ông nội đưa mắt cho mẹ Bé rồi đứng dậy:
- Được, anh cứ ngồi chơi, chờ cho một lát. Để tôi đi hỏi vay xem.
Lão Sẹo đưa tay ra hiệu ngăn, cứng giọng:
- Xin mời cụ yên cho. Vay ai lúc nửa đêm gà gáy này? Tôi không đến
đây một mình đâu.
Ông nội quay phắt lại trừng mắt nhìn lão Sẹo:
- À ra vậy! Giờ thì tôi hiểu rồi. Cháu tôi chẳng làm hỏng gì của ai cả.
Chính các anh bắt cóc rồi đến đây tống tiền.
Lão Sẹo cười nửa miệng:
- Cụ muốn buộc tội thế nào thì tuỳ. Nhưng xin cụ nhớ cho rằng người
nhát gan không dám đến báo tin như thế này đâu.
Mẹ vội dàn hoà:
- Bác ạ, coi như cháu bị lạc các bác tìm thấy. Chúng tôi xin hậu tạ,
nhưng các bác cũng thấy gia cảnh chúng tôi…
Lão Sẹo ra vẻ thông cảm:
- Chúng tôi cũng biết gia cảnh nhà ta thanh bạch. Thôi thì thế này:
Đúng chín cây. Trên đồng trống sau xóm này có một cây đa. Phía trên cành
thứ hai có một cái hốc. Cụ hoặc bà sẽ để vào đấy lúc ban đêm. Người ta
nhận đủ tiền lúc nào thì cháu bé về nhà lúc ấy. Nhưng đừng để lâu quá ba

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.