MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 15

xuất không rồi mới qua đó. À ! Mà cậu đi xe gì thế ?
Mạnh Kha ngượng ngùng trả lời câu hỏi của ông Quang :
- Cháu chỉ có chiếc xe đạp thôi thưa bác .
Ông Quang lắc đầu :
- Như thế không được rồi, cậu sẽ phải đi từ công trình nọ qua công trình
kia, việc đó sẽ vất vả và mất thời gian lắm …
Ông nhăn trán suy nghĩ :
- Để coi nào … À, được rồi ! Để tôi cho người lấy chiếc Honda cũ của tôi
ra coi lại cho cậu đi đỡ ít lâu, rồi từ từ ta tính tiếp .
Mạnh Kha ái ngại :
- Cháu có thể đi xe đạp được, bác ạ.Chỉ cần cháu đi sớm là được rồi .
- Vấn đề không đơn giản như câu nói đâu. Cậu sẽ di chuyển rất nhiều.
Thôi,cứ làm theo lời tôi nói đi. Ngày mai cậu cứ đến đây tôi sẽ giao công
việc cụ thể cho cậu.
Mạnh Kha không còn biết nói gì hơn là vâng lời ông Quang :
- Vâng, thưa bác .
Ông Quang ra hiệu chấm rứt câu chuyện :
- Được rôi. Thế sáng mai cậu đến sớm một chút nhé .
Mạnh Kha đứng lên, anh chào ông Quang :
- Thưa bác, cháu về ạ .
- À , cậu Kha này …

Mạnh Kha kha vừa bước tới ra cửa thì ông Quang gọi giật lại. Anh dừng
chân quay lại nhìn ông :
- Thưa bác muốn hỏi thêm điều gì nữa ạ ?
- Thế cậu không nhắc gì đến vấn đề tiền lương à ?
Kha cười khẽ, anh lắc đầu :
- Cháu nghĩ là bác sẽ trả lương xứng đáng với công sức của cháu, nên cháu
không thắc mắc gì đâu ạ
Ông Quang gật gù :
- Được rồi, có bản lĩnh lắm chàng trai ạ. Bây giờ không đòi hỏi thì mai mốt
lãnh lương không được kêu ca đấy nhé .

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.