MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 191

Vân Quỳnh thút thít :

- Phải rồi, là em không muốn.

Toàn gật đầu :

- Em được quyền làm những gì mà em muốn, và những điều em không
muốn thì không ai có thể ép buộc em được. Nhưng nếu như thế thì em chỉ
biết nghĩ cho mình thôi, mà không nghĩ gì đến những người xung quanh
mình. Như thế là ích kỷ đó, em biết không ?

Vân Quỳnh chống tay ngồi dạy, cô nức nở :

- Em không có, em không bao giờ ích kỷ . . .

Toàn giúp Vân Quỳnh ngồi thẳng lên, anh chu đáo kê chiếc gối sau lưng cô.
Anh chậm rãi nói :

- Anh biết, em biết là một cô gái biết nghĩ đến người khác chứ không phải
sống một cách ích kỷ, nhưng em có biết là bây giờ em đang vô tính sống
trong những điều đó hay không ?

Vân Quỳnh lau nước mắt, cô nhìn Toàn với ánh mắt ngạc nhiên :

- Anh nói vậy nghĩ là sao ?

Toàn mừng thầm trong lòng, Vân Quỳnh đã chịu nói chuyện, có nghĩa là
anh sẽ có cơ hội để đưa cô ra khỏi cái không khí trầm cảm này. Anh chậm
rãi :

- Em biết không ? Trong khi em nằm đây với nỗi buồn của mình thì ở dưới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.