MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 47

Hoàng Kim

Một đời có nhau

Phần 7

Bà Quang cứ nhìn mãi ra ngoài, bà đang nóng ruột không thể tưởng khi mà
cô con gái cưng của bà sao mãi đến giờ này vẫn chưa về. Lúc chiều, khi
ông Quang trở về một mình mà không có Vân Quỳnh bà đã thấy bực mình
với chồng. Đã nói là hôm nay bà làm thức ăn bồi dưỡng cho hai cha con,
thế mà ông ấy lại để cho con gái đi chơi với người khác chứ không cùng đi
về.

Dạo này, biết công ty của ông đang có nhiều hợp đồng, công việc làm
không hết khiến bà cũng mừng. Vì như thế, có nghĩa là công việc của ông
đang phát triển. Nhưng nhìn chồng lo lắng cho công việc tới nỗi gầy rộc
người đi, bà lại thấy xót xa trong lòng. Tuổi ông cũng đã lớn rồi, cần phải
có thời gian nghỉ ngơi, nếu không thì cũng phải giảm bớt công việc, chứ có
đâu mà lại them việc như thế này .

Bà Quang không biết làm cách gì để giúp chồng trong công việc, bà chỉ còn
biết chăm sóc gia đình thật chu đáo, và chăm sóc bữa ăn cho chồng con thật
chu đáo mà thôi. Ngay cả Vân Quỳnh, cô con gái cung của bà cũng nào có
mạnh khỏe mấy đâu.

Thấy vợ cứ nhấp nha nhấp nhổm không yên, ông Quang đang ngồi đọc báo
kế bên bà phải bỏ tờ báo xuống mà lên tiếng :
- Bà à ! Con nó đi chơi một lát sẽ về, có gì mà bà phải lo lắng chứ ?
Bà Quang lắc đầu :
- Làm sao mà tôi có thể không lo lắng khi mà con gái mình đi chơi với một
người mà tôi chưa hề quen biết.
- Thì tôi đã nói vơi bà rồi, cậu này là kiến trúc sư trong công ty của tôi, và
tôi biết là cậu ta rất tốt.
Bà Quang lại lắc đầu lần nữa :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.