MỘT ĐỜI CÓ NHAU - Trang 73

Vân Quỳnh nũng nịu :
- Ai mà đang học lại lấy chồng, bạn bè cười cho thì ngượng chết. Đợi cho
em ra trường đã anh.
Mạnh Kha rên lên :
- Làm sao anh có thể đợi được ? Anh yêu em quá mất rồi. Với lại, anh lo
lắm Quỳnh à …
Vân Quỳnh ngạc nhiên :
- Anh lo chuyện gì ?
- Thì em đáng yêu như thế này, nếu như anh không mau mau rước em về
dinh , lỡ có anh chàng nào lại cướp em mất thì sao ?
Vân Quỳnh nhăn mặt :
- Anh chỉ nói gì đâu không à, làm gì có anh chàng nào. Chẳng lẽ anh không
tin em hay sao?
- Sao anh lại không tin em ? Đó là anh chỉ phòng xa như thế thôi mà. Vì
vậy mà anh muốn chúng mình mau mau đám cưới đó.
Vân Quỳnh suy nghĩ một chút rồi lắc đầu :
- Em chỉ còn có nửa năm học nữa thôi . Em nghĩ là thời gian qua rất mau
nên chúng mình không cần phải vội vã. Chỉ cần chúng mình tin nhau đủ
rồi.
Mạnh Kha đành phải gật đầu :
- Anh phải chịu nghe theo lời của em rồi; Nhưng anh không muốn giấu
giếm chuyện của chúng mình.
- Anh nói vậy nghĩa là sao ?
- Và chúng mình sẽ thưa chuyện cho ba mẹ em biết và anh sẽ ưu tiên đưa
đón em mỗi ngày.
Vân Quỳnh kêu lên :
- Làm gì mà anh phải đưa đón em, em vẫn tự đi học một mình được mà.
Mạnh Kha lắc đầu :
- Đó là khi chúng mình chưa yêu nhau . Còn bây giờ có anh rồi, anh muốn
gặp em mỗi ngày.
Vân Quỳnh nhìn Mạnh Kha, anh cũng đang nhìn cô với ánh mắt chờ đợi.
Cô lắc đầu :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.