Về phía chủ đầu tư, cũng có nhiều cái sợ đè nặng trên tâm trí của
họ. Cái sợ lớn nhất là không mua được hàng!
Đâu phải cứ khó tính mà được. Bên phe bán có thể chán nản, hoặc kiếm
được mối khác mua cho họ giá hậu hĩnh hơn!
Chủ đầu tư cũng rất sợ không chọn lựa được đúng công ty dịch vụ. Họ
không bao giờ lộ ra mình thích công ty nào, tuy nhiên họ vẫn thầm chọn lựa,
mong rằng khi thương thuyết xong sẽ ký hợp đồng với công ty mình chọn.
Điều này không phải cứ muốn là có. Đôi khi họ đành phải ký với công ty
đứng thứ hai, thứ ba…
Chủ đầu tư còn rất sợ ngân khoản dành cho dự án không đủ để hoàn thiện
dự án. Trong trường hợp này chủ đầu tư lại phải tìm thêm nguồn, một
chuyện không hề dễ, nhất là sự thiếu hụt đôi khi lên tới hàng trăm triệu đôla.
Ngoài ra còn có nỗi sợ những sự cố trong suốt thời kỳ thi công, như động
dất chẳng hạn, hay nhân viên đình công bên công ty thầu chính hoặc thầu
phụ. Mỗi lần như thế là một lần chủ đầu tư lo lắng lớn, vì thì giờ mất đi có
biết bao nhiêu sự ảnh hưởng về mặt tài chánh, xã hội…
Tất cả những nguồn gây nên sự sợ hãi sẽ có ảnh hưởng mạnh đến các kịch
sĩ chung quanh bàn hội nghị. Bạn mà khéo léo biết dùng những sự sợ hãi đó
như một nhạc sĩ lướt tay trên phím đàn thì bạn sẽ điều khiển được tâm lý của
mỗi kịch sĩ đúng theo ý muốn của mình.
Chỉ có một điểm bạn phải nhớ: Khi đã đi tới việc dùng nỗi sợ hãi như một
vũ khí thì bạn không trở ngược lại được. Khi người ta bắt đầu sợ bóng sợ
vía, thì cái sợ đó sẽ tồn tại vĩnh viễn, cứ ám ảnh bâu bám. Tâm lý sợ hãi
mạnh thì có mạnh thật, nhưng tôi khuyên bạn hãy tiết kiệm phương án hù
thiên hạ. Vì, đơn giản, khi thiên hạ biết bạn có dã tâm hù họ thì họ sẽ thù
bạn muôn kiếp.
* * *