MỘT ĐỨA CON ĐÃ KHÔN NGOAN - Trang 71

— Bẩm thày, con đang ăn dưa, anh Tuệ chạy đến giật dưa của con rồi

chạy, rồi tự nhiên anh Tâm, anh ấy đánh con.

Cho là Thắng giấu tội, Tâm vẫn hung hăng, mặt đỏ nói:

— Bẩm thày, anh ấy nhiếc con.

Bạn bè ngạc nhiên nhâu nhâu lên bênh Thắng, mỗi người một điều.

Nhưng thày giáo bắt im, mà mọi người vẫn xì xào, nhìn nhau. Thày hỏi tất
cả:

— Các anh thấy ai đánh ai trước?

Ai cũng cùng một loạt đáp:

— Bẩm thày, anh Tâm đánh anh Thắng trước ạ.

Thày nghiêm sắc mặt nhìn Tâm; Tâm không chịu được uất ức, bật khóc:

— Bẩm thày, sao anh ấy nhìn con, mà cười lại nhiếc con là đồ ăn cướp?

Thắng cãi:

— Tôi bảo anh đâu mà anh động lòng?

Thày bảo:

— Im! Tại làm sao anh bảo thế là anh Thắng nhiếc anh?

Lau nước mắt, Tâm nói:

— Bởi vì thế là anh ấy bảo thày con là kẻ cướp.

Cả thày giáo lẫn các bạn đều ngạc nhiên. Nhưng một lát, thày cười, bảo:

— Phải, tôi hiểu rồi, anh Thắng không có ý gì chế nhạo anh đâu. Có phải

thày anh mới phải bắt về tội ăn cướp không?

Học trò ai nấy im phăng phắc trông vào Tâm chờ câu trả lời. Tâm nhìn

thẳng thày đáp:

— Vâng, nhưng thày con oan. Thày ở xa, thày không biết rõ.

Thày giáo mỉm cười, gật đầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.