MỘT ĐỨA CON ĐÃ KHÔN NGOAN - Trang 84

chơi, chúng nó đua anh đua em, nghịch hư nghịch dại. Cho nên tôi muốn
đón cậu về nhà, để chúng nó nom thấy, cho chúng nó biết sửa mình.

Tâm đắc chí, theo người ấy về nhà.

Đi nửa đường, người ấy hỏi:

— Cậu bảo thày cậu bị quan Tòa nghi oan cho vào đảng cướp gì nhỉ?

— Đảng Rổ Bẫy, ông ạ.

— Thế cậu có hiểu Đảng Rổ Bẫy là gì không?

— Không. Tôi nghĩ mãi mà không biết. Người ta bảo đảng ấy to lắm, đã

cướp bóc và giết hại rất nhiều.

Người sẹo má lắc đầu, đáp:

— Tôi không nghe ai nói thế bao giờ. Thế cậu định trình quan Huyện bắt

à?

— Vâng.

— Nhưng biết họ ở đâu mà bắt.

— Ồ, ông không biết, chứ quan Huyện này, cái gì mà ngài chẳng biết.

Hôm nọ ngài đã hỏi tôi rồi.

Ra ý nghĩ ngợi, người sẹo má không nói gì cả. Tâm thấy người ấy tử tế,

lấy làm yên lắm, trò chuyện rất vui vẻ.

Chiều hôm ấy, cơm nước xong, Tâm xin ra huyện. Người sẹo má nói:

— Tôi đã chót hứa với cậu là đưa cậu đi. Nhưng hiện bây giờ tôi có một

việc rất cần, không thể đi được ngay, vậy cậu có thuộc đường không?

Tâm gật đầu:

— Được, tôi có thể đi một mình. Ra đến đầu làng, theo bờ sông độ nửa

cây số thì đã trông thấy cổng Huyện phải không, ông?

— Phải. Nếu không thuộc đường thì cậu ở lại đến mai hãy đi cùng tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.