MỘT ĐỨA TRẺ VỪA CHẠY TRỐN KHỎI TÔI - Trang 20

-Đừng giả vờ nữa. Dậy đi.

Chị Hồ gõ gõ cây mì vào mông nhưng anh Ốc không động đậy gì.

-Đứng lên chưa? Muốn ăn đòn nữa hả?

Anh Ốc vẫn nằm im. Da mặt chị Hồ tái dần. Có lẽ chị biết mình đã mạnh
tay.

-Dậy…dậy…đừng giả vờ nữa!

Chị Hồ ngồi thụp xuống, lay lay vai anh Ốc. Nhưng anh Ốc vẫn chẳng nhúc
nhích chút nào. Chị lật người anh Ốc lại. Hai mắt anh Ốc nhắm nghiền, mặt
trắng bệt ra. Chị Hồ không còn giữ được bình tĩnh, vừa vỗ má, vừa lắc lắc
cái tay anh Ốc.

-Dậy…dậy…đi. Giọng chị run run như sắp khóc.

Tôi cũng ngồi xuống sát bên anh Ốc, khẽ lay vai anh.

-Anh Ốc…anh Ốc…!

Cả tôi và chị Hồ cùng gọi thật to. Nhưng anh Ốc vẫn nằm im. Tôi thấy ở mí
mắt chị Hồ, có một giọt nước đang lăn xuống má. Chị Hồ khóc. Tôi cũng
khóc.

-Nó bị sao vậy?

Cả tôi và chị Hồ cùng ngẩng lên, ngạc nhiên khi thấy chị Heo giụi mắt,
đứng chống nạnh ở cửa.

-Mày chưa chết à?

Chị Hồ tò mò.

-Ai chết?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.