MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 163

Tôi giữ nguyên sắc mặt, uống một ngụm trà nóng, cố gắng đè nén cơn

giận, nói: “Chị Lý, ắt hẳn hôm nay chị rất bận để xử lý tin tức? Tôi xin lỗi
vì đã để chị đợi lâu như vậy.”

Rốt cuộc Lý Hân cũng không giữ được vẻ mặt bình tĩnh nữa: “Không

biết anh Thẩm có biết bộ mặt thật của cô không?”

Tôi khó hiểu: “Liên quan gì tới Thẩm Khâm Tuyển?”

“Bạch Hi, Tần Mâu không cho tôi đi gặp cô, nhưng tôi không thể nuốt

trôi cục tức này.” Mặt chị ta lạnh như băng, “Cô có biết để nhận được vai
diễn này, em ấy đã phải cố gắng như thế nào không?”

Đầu óc tôi mù mờ, nhưng vẫn kiên nhẫn nghe chị ta nói hết.

“Cô đã có được anh Thẩm rồi, tại sao còn phải làm như vậy? Vì cảm

giác không an toàn ư?” Chị ta cười lạnh, “Hay sợ anh ấy vẫn còn thích Y
Y?”

“Đợi một chút, trước hết, chị có thể nói cho tôi biết là tôi đã làm gì được

không?” Tôi không thể không cắt ngang lời của chị ta.

“Không thừa nhận đúng không?” Chị ta lấy ra một tập tài liệu. Có một

xấp ảnh bị chụp lén của Tần Mâu, vì tôi đã xem mấy tấm ảnh này vào ban
sáng rồi nên vội lật đến mấy tờ giấy.

Tờ giấy ghi chép một loạt con số, chỉ mới nhìn qua một lượt mà tôi đã

thấy da đầu mình tê dại. Có lẽ người khác không biết mấy con số này nói
lên điều gì, nhưng tôi rất rõ.

Mỗi tấm ảnh sẽ lưu lại các thông số kỹ thuật của máy ảnh. Mỗi nhiếp ảnh

gia có cách chụp khác nhau nên thông số kỹ thuật cũng khác nhau. Những
con số kia vô cùng quen thuộc với tôi vì đó là các thông số kỹ thuật mà tôi
phải trải qua một thời gian rất dài mới có thể thiết lập được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.