MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 164

Nhìn lại mấy tấm ảnh, tôi chợt nhớ tới ngày Mạch Trăn Đông đưa tôi đi

dự buổi triển lãm ảnh nghệ thuật, Tần Mâu cũng mặc bộ quần áo này, và
địa điểm cũng rất quen, đó là phòng vệ sinh nữ.

Lòng tôi lạnh đi phân nửa, lật đến trang cuối cùng thì thấy đó là bảng

điều ra tiền gửi ngân hàng.

Là khoản tiền năm vạn được chuyển vào tài khoản của tôi. Giấy trắng

mực đen rõ ràng, cho biết nó được gửi từ tòa soạn XX.

“Ý của chị là tôi chụp ảnh rồi đem bán cho tòa soạn?” Tôi cảm thấy thật

khó tin.

“Chẳng lẽ không đúng?” Chị ta lấy lại tập chứng cứ, ánh mắt lạnh lùng.

“Quả nhiên là không ngại thủ đoạn để hãm hại người khác.” Tôi đứng

lên, “Tôi không làm chuyện đó, tin hay không thì tùy chị.”

“Hãm hại?” Lý Hân nổi giận, vỗ bàn đứng dậy, “Cho dù Tần Mâu mất

hết tương lai cũng sẽ không tranh giành người yêu của người khác. Để có
được vai diễn này, em ấy đã chuẩn bị suốt một năm rưỡi, nhưng giờ vì
scandal mà đạo diễn An rất không vui, muốn thay diễn viên. Cô nghĩ em ấy
ngớ ngẩn đến vậy ư?”

Tôi lười tranh cãi với chị ta, cầm túi xách định bỏ đi nhưng lại nghe chị

ta nói tiếp: “Em ấy không có được vai diễn thì cô cũng đừng mong sống
ổn.”

“Chị Lý, chị muốn làm tôi sống khổ sống sở đúng không?” Tôi đứng ở

cửa, cố gắng giữ giọng điệu thật hờ hững, “Giả sử đúng như lời chị là tôi đã
làm những việc đó đi, thì sao? Chị đi tìm bạn trai của tôi à? Dù sao anh ấy
cũng là bạn trai cũ của Tần Mâu, chắc không đến nỗi khoanh tay đứng nhìn
đâu nhỉ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.