MỘT GIÂY RUNG ĐỘNG CẢ ĐỜI KHÔNG QUÊN - Trang 325

Thẩm Khâm Tuyển tiến lên giới thiệu tôi, “Tôi nghĩ các vị đã nhận được

tin về cô Tô Nghiên rồi.”

Trong thoáng chốc, tôi không thể nhớ được hết tất cả mọi người, nhưng

có một người khiến tôi chú ý, đó là người cuối cùng chào tôi. Khi tôi và
ông ta bắt tay nhau, tôi cảm thấy sợ.

Đang là mùa xuân, trời có nắng, phòng họp cũng không mở điều hòa,

nhưng lòng bàn tay của ông ta lại lạnh như băng.

“Đây là ông Cao Kỳ, là tổng giám đốc của QL chi nhánh ở Trung Quốc,

cũng là cổ đông lớn của công ty chúng ta.”

Đó là một người đàn ông trung niên cao ráo, mày rậm, mũi cao, ngũ

quan sắc nét, vừa nhìn liền nhận ra là con lai. Tôi thu tay về, “Chào ông
Cao.”

Ông ta không nhìn tôi chằm chằm nữa, cười nói: “Rất vui được gặp cô

Tô.”

Cuộc họp bắt đầu đúng giờ.

Trước teabreak(1), cuộc họp diễn ra hết sức hài hòa, căn cứ vào báo cáo

của các giám đốc, lợi nhuận trong quý đầu tiên của Vinh Uy tăng mạnh so
với cùng kỳ năm ngoái, có vẻ như các cổ đông không hề có dị nghị gì.

(1) Teabreak là một bữa ăn nhẹ, tiệc ngọt, tiệc trà với các loại bánh ngọt,

trà, cà phê, hoa quả,… giúp khách mời có được sự sảng khoái khi tham gia
sự kiện. Teabreak có thể diễn ra trước giờ bắt đầu của sự kiện để khách mời
có thời gian trò chuyện làm quen với nhau; hoặc diễn ra giữa giờ giải lao để
giúp khách mời bớt căng thẳng, nhàm chán.

Cho đến khi giám đốc thị trường đưa ra kế hoạch phát triển cho quý sau,

tôi thấy Cao Kỳ khẽ cúi người như muốn nói gì đó, Thẩm Khâm Tuyển giơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.