MỘT GIỌT TỪ SỰ ĐỌA ĐÀY - Trang 216

Sự phục tùng làm tha hóa, làm mất tinh thần cá nhân con
người.
Sự phục tùng tách con người khỏi con người.
Sự phục tùng không làm tăng các giá trị mà trái lại làm giảm
đi.

Đấy là cái mà đạo đức thẳng thừng nhìn rõ nhất: Sự phục tùng lột trần con

người ra khỏi hình dạng cội nguồn của nó, và tác động đến kết quả cuối
cùng của đời sống.

Không ai tha thứ cho sự phục tùng điều này. Không bao giờ tồn tại và sẽ

tồn tại sự Cao Cả từ phục tùng. Đây là một hiện sinh bi thảm hay đúng hơn,
một hiện sinh bê bối, nhục nhã.

Còn đạo đức thẳng thừng đúng ra là sự điên rồ. Không gì nhục hơn phải

chịu đựng sự phục tùng với kĩ năng sổng điêu luyện của nó đã chiếm lĩnh vũ
đài như thế nào, nhân danh cái gì thò tay vào của cải của đời sống, chiếm
lĩnh vị trí của đờỉ sống, như thể tất cả là của nó không bằng, và dự phần vào
thứ mà tất cả mọi người khác đều bị loại trừ,

Trong con người của kẻ không biết cần làm gì để chống lại điều này có

đến hàng chục ngàn lần sự giận dữ tích góp từ nhiều đờỉ. Trả thù. Sự trả thù,
Nietzsche nói, là sự chống đối của ý chí chống lại thời gian.

Các nhà cảm tử quân đã nghỉ kĩ hay chưa, phải chăng không phải sự trả

thù đang nung nấu ữong lòng các ngài?

Ôi! Giá mà ai biến đổi nổi con người từ sự trả thù!
Sự phục tùng lột trần con người từ dạng hình cội nguồn của nó, và tác

động đến kết quả đời sống của nó. Nhưng kẻ không phục tùng và không
thích nghi, giữ lại lương tâm trong sạch và sự trong sáng của mình, giữ một
đạo đức thẳng thừng, kẻ đó sẽ biến thành thiên thần của sự trả thù.

Đạo đức thẳng thừng bám chặt vào sự trong sạch anh hùng ca và khăng

khăng một cách độc đoán. Đạo đức thẳng thừng không mang tính chất xã
hội mà mang tính trọng tâm của chủ nghĩa cá nhân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.