MỘT GIỌT TỪ SỰ ĐỌA ĐÀY - Trang 215

Tự hiện thực hóa bản thân là trách nhiệm xác thực của con người, nhiệm

vụ này cần đến toàn bộ sức mạnh của đời sống, nhưng phầri lớn kết quẩ chỉ
là từng mảng đòí sống. Thật đáng sợ, nhưng đúng vậy. Dù sao, tự hiện thực
hóa bản thân đã từng và vẫn là vinh quang của đời sống.

Kẻ phục tùng không chấp nhận trách nhiệm bắt buộc này (engagement

authentique). Nó không hiểu tại sao phải gánh chịu. Có thể vì nhiệm vụ này
quá lán. Thế gian chính là con người, nên dấn thân vào hư hỏng không dễ.
Nếu đã không thể là mình, ít nhất hãy nghiến ngấu tất cả những gì có thể.

Nó không dám thú nhận, kết cấu thế gian là như thế, bắt buộc phải nhân

nhượng. Nhưng nó chỉ nhân nhượng đủ cần thiết duy trì sự sống của nó mà
thôi. Thế mới nguy. Nếu nhân nhượng thế gian như vậy, nó sẽ coi và để điều
này như một hành động ngoại lệ, để việc làm của mình rơi vào vô nghĩa; còn
bản thân nó vẫn ở bên ngoài, để giá mà giữ được vị trí ban đầu.

Nó không dám nói dối công khai, nó biết điều này, và chịu đựng. Hành

động duy nhất của kẻ phục tùng có thể cứu vãn, nếu không bị buộc vào thực
hành lã thuật sống, khiến lương tâm cắn rứt bắt nó phải chứng minh hành
động hư hỏng trước bản thân, và cố gắng đừng coi là đúng với sự dẫn dắt
biện chứng của quan điểm.

Kẻ nào từ bỏ bản thân, kẻ đó không bao giờ thoát khỏi ai đã nhìn thấy tất

cả những điều đó.

Emmanuel Mounier đã đánh dấu hình thức của hành động bằng bốn điểm.

Theo bốn điểm này mọi hành động:

Là sự biến đổi hiện thực bên ngoài.
Là sự hình thành cá nhân con người.
Đem con người lại gần con người hơn.
Làm tăng thế giới của các giá trị.

Sự phục tùng đo từ các mức độ tầm vóc như sau:

Làm biến đổi thế giới bên ngoài không theo hướng tích cực
mà theo hướng tiêu cực, đúng hơn không làm thế giới bên
ngoài trong sạch hơn mà hỗn loạn hơn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.