MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 119

rằng nó đã có quá nhiều sự công khai và tốt nhất là người ta nên quên nó đi
nhanh hơn. Đấy là quan điểm chính thức. Hẳn là nó có lý do tồn tại của nó
và tôi không tranh luận về điều đó. Tôi nhận thấy rằng cảnh sát đã bị bó tay.

Cúi xuống trước về phía Poirot, ông nói thêm:
- Thế mà, tôi, tôi muốn biết sự thật, ông Poirot ạ! Và chính ông sẽ tìm

thấy nó cho tôi. Bởi vì ông, ông không bị tê liệt như những người phụ
thuộc vào chính quyền!

- Chính xác là ông chờ đợi gì ở tôi? - Poirot hỏi.
- Tôi muốn rằng ông tìm thấy lại cô Sainsbury Seale ấy.
- Chết hoặc sống?
Alistair Blunt rướn lông mày.
- Ông nghĩ rằng có thể là cô ấy đã chết rồi sao?
Hercule Poirot không trả lời ngay. Ông suy nghĩ một lúc rồi thong thả

và cân nhắc từng từ, ông nói:

- Theo tôi - nhưng, tất nhiên, đây chỉ là một ý kiến và tôi có thể nhầm

- cô ấy đã chết.

- Cái gì đã làm cho ông tin điều đó?
Một cái mỉm cười nhẹ thoáng qua mặt Poirot.
- Ông Blunt, có lẽ ông sẽ không cho là rất quan trọng, nếu tôi nói với

ông rằng, ấy thế mà đấy là sự thật, đấy là một đôi tất mới, tìm thấy trong
một cái ngăn kéo.

Alistair Blunt nhìn chòng chọc rất lâu vào mặt ông Poirot.
- Ông là một con người tò mò, ông Poirot - cuối cùng ông ta nói.
- Rất tò mò, tôi đồng ý - Poirot công nhận - Tôi có phương pháp, tôi

có trật tự, tôi lập luận một cách lôgíc và tôi không xuyên tạc các sự kiện để
làm cho chúng khớp với các giả thuyết của tôi. Tôi thừa nhận rằng, tất cả
điều đó làm cho tôi trở thành một người ít bình thường.

Alistair Blunt lại nói:
- Vụ này, tôi đã xoay qua xoay lại trong đầu tôi để hiểu được cái gì đó

ở trong đó. Nó đầy rẫy những điều kỳ cục. Nha sĩ ấy tự tử, bà Chapman ấy
là người được tìm thấy với bộ mặt bị nghiền nát, bị vất vào hòm da lông, tất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.