MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 136

- IV -

Đứng trước tấm gương soi, tập trung tư tưởng vào thao tác tinh tế để

đảm bảo sự cân xứng hoàn hảo của hai cánh nơ cavát, Hercule Poirot mặc
quần áo để đi ăn tối.

Ông không bằng lòng, nhưng sẽ lúng túng nếu phải nói tại sao.
Vụ này, ông buộc phải đồng ý, đã là rất rõ. Frank Carter bị bắt quả

tang.

Poirot không có một chút thiện cảm nào đối với Carter và không có

một tí tin tưởng nào vào anh ta cả. Ông xét đoán không thiên kiến anh này
và xem anh ta như là "một gã ít thú vị", một trong những tên vô lại ấy luôn
luôn tìm được những người, nhất là phụ nữ để biện hộ cho vụ kiện của họ,
ngay cả khi họ không thể bênh vực được.

Mánh khóe bảo vệ của hắn ta là yếu ớt thảm hại. Hắn ta kể rằng đã

được các nhân viên Sở Tình báo Anh tiếp cận và yêu cầu hắn thu lượm
"tình hình".

Hắn ta phải tới làm vườn cho Blunt và mang lại cho họ những sự việc

và cử chỉ của các bạn đồng nghiệp của Blunt. Câu chuyện không dựa lên
cái gì cả, và sự việc đã được chứng minh một cách dễ dàng. Vả chăng, đó
là một sự nghèo nàn thảm hại trong sáng tạo. Đấy đúng là loại ngụ ngôn mà
người ta chờ đợi ở Carter, Poirot nghĩ.

Về vụ ám sát, Carter đã lặp lại rằng không phải hắn đã bắn, rằng hắn

là nạn nhân của một cuộc mai phục, một mưu mô mà hắn không hiểu gì cả.
Thực sự người ta không biết nói gì để bênh vực hắn.

Không có gì, ngoại trừ một điều cũng lạ là hai lần, cách nhau vài ngày,

Howard Raikes đã tới chính xác vào lúc mà những phát súng lục bắn vào
Alistair Blunt.

Nhưng khó thấy đấy không phải là một sự trùng hợp. Vụ ám sát ở

đường phố Downing, chắn chắn không phải Raikes là thủ phạm, và sự có
mặt của anh ta ở Exsham không có gì là khác thường. Anh ta đến để được
gần người mà anh ta yêu, và câu chuyện của anh ta đứng vững hoàn toàn,
phải đồng ý là như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.