Sự kiện hẳn là đã phục vụ anh ta một cách như trời giúp. Khi một
người vừa cứu mạng anh, anh không thể cấm ông ta vào nhà mình được và
điều ít nhất mà anh có thể làm là chứng tỏ tình bạn với người ấy và đón tiếp
ân cần ông ta. Alistair Blunt đã không thiếu điều đó. Sự việc ít làm vui lòng
bà Olivera, nhưng bà ta nhận thức được rằng không thể ngăn trở điều đó, và
dù vui lòng hay miễn cưỡng, cũng cần phải chịu đựng cái anh chàng không
ai muốn dung nạp ấy, một khi đã đặt chân vào nhà, là muốn ở lì lại đó.
Poirot ngẫm nghĩ về bài toán của mình, quan sát Howard Raikes suốt
cả ngày. Diễn khéo vai trò của mình, người thanh niên hết sức tránh trình
bày những tư tưởng cách mạng của mình và nói chính trị. Anh ta kẻ những
câu chuyện vui về du lịch, những kỷ niệm về các cuộc đi chơi xa bằng đi bộ
ở những xứ hẻo lánh.
“Con chó sói đã đội lốt cừu, Poirot nghĩ. Ta sẽ tò mò để biết xem cái
gì ở dưới cái lốt ấy!".
Khi Poirot đang sửa soạn đi ngủ, thì có người gõ cửa. Ông trả lời:
"Mời vào!" và thấy xuất hiện Howard Raikes, rất thoải mái và hình như rất
vui về sự ngạc nhiên mà anh ta gây ra.
- Ông không chờ để gặp tôi sao? - Người thanh niên nói - Tôi đã nhìn
ông nhiều, tối nay, và ông đã làm cho tôi buồn. Ông có vẻ suy tư, lo lắng...
- Có lẽ thế, nhưng tại sao điều đó đã làm cho anh băn khoăn?
- Tôi không biết, nhưng có điều là nó đã làm cho tôi buồn phiền. Tôi
tự bảo rằng ông phải có những việc gì đó hơi khó chịu đựng?
- Và đấy là lúc nào?
- Do đó, tôi nghĩ rằng tốt nhất là nói tất cả sự thật với ông. Về câu
chuyện ngày hôm kia. Thực tế, là ông đã đoán ra, ngày hôm đó, tôi đã khá
coi thường cảnh sát. Vả chăng, không có chú ý. Tôi nhìn thấy khi ngài Thủ
tướng đi ra khỏi nhà số 10 phố Downing, thì tôi thấy Ram Lai bắn vào ông
ta. Ram Lai, tôi biết hắn. Đây là cháng trai rất tốt, hơi dễ nổi nóng, nhưng
đã chỉ huy cuộc chiến đấu tốt để giải phóng Ấn Độ. Việc ám sát đã bất
thành, viên đạn đã sướt qua những cái bụng quý giá của hai nhân vật vĩ đại
hàng ki-lô-mét như ông biết; vậy thì tôi đã quyết định diễn một vở kịch
ngắn tạo cho Ram Lai một cơ hội để trốn thoát. Tôi đã tóm lấy cổ áo của