MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 142

Ông ta còn nói thêm, với một nụ cười:
- Không bao giờ tôi tự giết tôi vì những cảnh thiếu tiền. Khi nào chúng

trở nên thôi thúc quá, thì anh hãy đánh một dấu chéo vào số nợ của anh, và
anh đi lại từ số không! Tôi có những bằng cấp và tôi hơi ngượng khi nói
điều này, chúng đều thuộc hạng ưu.

Poirot nói rất nhỏ:
- Ngày hôm kia, tôi thấy cô Morley.
- Điều đó đã đánh lừa ông chăng?... Tôi tin chắc là không! Tôi không

bao giờ gặp bộ mặt xanh xao hốc hác như vậy. Nhưng tôi thường tự hỏi
mình làm thế nào cô ta sẽ béo đẫy một chút, nhưng đấy là một việc mà
người ta sẽ không bao giờ biết.

Poirot tự mỉm cười.
- Ông có tán thành bản tin do toà án đưa ra về cái chết của người cộng

tác của ông không? - Ông hỏi.

- Hoàn toàn không! - Reily trả lời, tách rõ các âm tiết.
- Ông có nghĩ rằng ông ta đã phạm một sai lầm không?
- Nếu Morley đã tiêm cho người Hy lạp ấy một khối lượng thuốc tê

mà người ta khẳng định, thì một trong hai trường hợp: hoặc là ông ta say
mềm, hoặc là ông ta muốn giết ông kia. Thế nhưng, tôi không bao giờ thấy
ông ta uống rượu cả.

- Thế thì, ông ta đã biết rất rõ điều mà ông ta làm hay sao?
- Tôi không muốn nói như thế. Đấy là một lời buộc tội rất nặng. Và

theo ý tôi, nó sẽ không được chứng minh.

- Nhưng mà nó cần phải có một sự giải thích.
- Đấy đúng là ý kiến của tôi. Nhưng tôi không thấy được sự giải thích.
- Ông đã thấy Morley lần cuối cùng vào lúc nào? Morley còn sống, tất

nhiên!

- Này... tất cả điều đó đã khá lâu lâu để trả lời cho một câu hỏi tương

tự. Đấy là trước hôm ông ta chết, tôi tin như vậy. Buổi tối, vào bảy giờ kém
mười lăm...

- Ông đã không thấy ông ta ngay hôm mà ông ta chết?
- Không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.