MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 156

thì hình như không phải như thế. Thế thì anh ta đến làm gì?

- Ông Poirot, sự thật là - cô ta trả lời - anh ấy chán nản và thất vọng.

Tôi cũng tin rằng anh ấy có uống chút ít. Anh Frank tội nghiệp không có
cái đầu thật vững chắc, một vài chén mà anh uống đã làm cho anh lộn phèo,
đột nhiên, anh tự tỏ rõ sẵn sàng gây chuyện tai tiếng và cũng để giải thích
với ông Morley lý do mà anh ấy đã đến phố hoàng hậu Charlotte. Anh ấy
dễ tự ái kinh khủng và anh ghi lòng để dạ điều mà ông Morley nói, ông
buộc tội anh ấy gây ảnh hưởng xấu đối với tôi.

- Đó là điều đã quyết định việc anh ta đến trong giờ làm việc để gây

việc tai tiếng ở nhà ông chủ của cô phải không?

- Đúng, tôi tin rằng anh ấy có ý đó. Tất nhiên anh ấy sai và tôi không

tán thành.

Tư lự, Poirot nhìn kỹ hồi lâu cô gái tóc hoe xinh đẹp đứng trước mặt

ông bây giờ không cầm được nước mắt.

- Cô có biết rằng Frank Carter có một khẩu súng lục không? - Ông hỏi

sau một lúc.

- Không, ông Poirot ạ, tôi không biết điều đó, tôi xin thề với ông. Và

tôi không tin rằng anh ấy có một khẩu.

Poirot nhìn cô mãi, rất bối rối.
- Ông Poirot - cô lại nói - tôi yêu cầu ông, ông hãy giúp đỡ chúng tôi.

Nếu ít ra tôi biết được rằng ông đứng về phía chúng tôi...

Ông ngắt lời cô và nói nhẹ nhàng:
- Tôi không đứng về phía ai cả. Tôi chỉ đứng về phía sự thật.
     

- V -

Gladys Nevill đi rồi, Hercule Poirot gọi điện thoại qua Sở cảnh sát.

Japp chưa trở về, nhưng trung sĩ Beddoes nắm được tình hình thông báo
điều Poirot cần biết: không, cảnh sát không có bằng chứng rằng Frank
Carter có một khẩu súng lục trước vụ ám sát ở Exsham.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.