MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 154

đã tìm được việc làm. Thế mà, chúng tôi đã phát hiện ra rằng vào lúc ấy,
việc làm ấy, anh ta vẫn chưa có. Hôm nay, anh ta đồng ý về việc đó. Nói
dối lần thứ nhất. Mặc khác, anh ta không thể chứng minh được rằng anh ta
ở đâu từ mười hai giờ hai mươi lăm trở đi. Anh ta kể rằng anh ta đã đi dạo
ở đường Marylebone, nhưng, dấu vết của anh ta, chúng tôi chỉ thu được vào
một giờ năm, trong một quán rượu, nơi anh ta vào. Và cô phục vụ quán
rượu tuyên bố rằng anh ta ở trong tình trạng mà chúng tôi có thể chờ đợi:
anh ta xanh mét và run rẩy như một cái lá.

Hercule Poirot lắc đầu.
- Tất cả điều đó không khớp với ý nghĩ của tôi - ông nói.
- Ý nghĩ của ông là thế nào?
- Điều mà ông nói với tôi làm cho tôi rất buồn. Đúng, rất buồn. Bởi vì,

nếu ông có lý ..

Ông ta dừng lại. Cánh cửa mở ra nhẹ nhàng và George, kính cẩn cúi

mình trước ông chủ, xin lỗi là đã quấy rầy ông ta.

- Thưa ông, tôi xin lỗi ông, nhưng ...
Anh ta không đi xa hơn nữa. Đến lượt mình, cô Gladys Nevill bước

vào phòng khách, rất lo sợ, bằng bàn tay khẩn thiết, cô ta đã gạt anh kia đi
và nói với nhà thám tử, hét lên hơn là nói:

- Ông Poirot...
Japp đứng dậy:
- Tôi đi đây! - ông ta nói.
Ông ta đi nhanh ra khỏi phòng, không nhìn thấy cái thìn thù địch của

Gladys Nevill. Sau khi ông ta khép cửa rồi, cô ta ngoảnh và phía Poirot,
tiếp tục nói:

- Cái lão cảnh sát đê tiện ấy chính là người đã sắp xếp vụ này để làm

hại anh Frank tội nghiệp của tôi.

Poirot yêu cầu cô ta bình tĩnh. Cô ta tiếp tục nói, không chú ý gì đến

lời khuyên của ông.

- Nhưng đấy là sự thật! Trước hết lão ta kết tội anh ấy là đã thử giết

ông Blunt và bây giờ, không bằng lòng về việc đó, lão ta khẳng định rằng
anh ấy cùng đã ám sát ông Morley đáng thương!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.