MỘT, HAI, BA NHỮNG CÁI CHẾT BÍ ẨN - Trang 153

- Đúng thế, chúng ta đã có ở chỗ ấy một vụ tự tử tuyệt vời. Hercule

Poirot tuyên bố đây là một vụ giết người, muốn rằng đấy là một vụ giết
người... và rốt cuộc đấy đúng là một vụ giết người!

- Ông quyết định đồng ý về điều đó?
- Không ai có thể buộc tôi là có một cái đầu con lợn. Trước sự hiển

nhiên, tôi phải chịu thaa. Điều rất đáng tiếc là trong vụ này, nó đã bị che lấp
hết sức.

- Nhưng bây giờ ông thừa nhận nó là…?
- Vâng. Tôi không phải đến đây để tạ lỗi và mang đến cho ông cái

bằng chứng trên một cái đĩa bạc.

- Ông bạn Japp tốt bụng, tôi nóng lòng nghe ông.
- Đây này: về cái khẩu súng lục mà Frank Carter đã dùng để bắn vào

ông Blunt là tương tự với cái đã giết ông Morley.

Poirot mở to mắt.
- Và khá đáng tiếc đối với ông Frank.
- Thế nhưng, cái đó không chứng minh cái gì cả.
- Không, nhưng đấy là đủ để người ta xem xét lại bản án kết luận đây

là vụ tự tử. Hai khẩu súng lục đều do nước ngoài sản xuất và với cái nhãn ít
thông dụng.

Hercule càng ngạc nhiên hơn. Lông mày ông lượn lên cao trên trán.
- Không phải - cuối cùng ông nói - Chắc chắn không phải là Frank

Carter.

Japp thốt ra một tiếng thở dài phẫn nộ.
- Ông nói cái gì thế, ông Poirot? Ông bắt đầu bằng khẳng định rằng

Morley không tự tử và khi ông ta bị giết và khi tôi đến nói với ông là tôi
chịu theo lẽ phải, thì ông lại cau có và điều đó không có vẻ làm cho ông
vừa lòng.

- Ông tin thật sự rằng chính Frank Carter đã giết Morley hay sao? -

Poirot hỏi.

- Điều đó đúng hoàn toàn. Frank Carter ghét Morley, chúng tôi biết

việc đó từ đầu. Sáng hôm ấy, anh ta đến phố Hoàng hậu Charlotte. Anh ta
đã khẳng định đến đấy là để thông báo cho người bạn gái biết rằng anh ta

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.