MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 36

- Với điều kiện là cô Myra đừng có làm hắn hư hỏng!

- Anh Vidal này, anh hãy chồm ra bờ tường một chút… đấy… phía cuối

thành phố, anh nhìn thấy cái chòi gác đấy chứ?

- Vâng, tôi đáp, hình như đấy là cái tháp của biệt thự Roderich.

- Quả là anh không lầm chút nào. Trong biệt thự nầy có một phòng ăn và

trong phòng ấy, một bữa ăn trưa sắp được dọn lên, và anh là một thực
khách…

- Xin tuân lệnh đại uý.

- Chúng ta xuống thôi! Hãy để “Var” lại trong sự cô đơn phong kiến của

nó mà chúng ta đã quấy rầy một lát. Trên đường về, ta theo lối các đại lộ để
xuyên qua mạn bắc thành phố.

Vài phút sau, chúng tôi ra cửa.

Phía bên kia, một khu phố đẹp chạy dài đến tận biên giới thành phố

Ragz, những con đại lộ cứ đổi tên ở mỗi ngã tư đường, chạy dài hơn một
dặm, vẽ thành ba phần tư vòng tròn, đến tận sông Danube. Qua nhiều năm
tháng, đại lộ đã có bốn hàng cây sồi, dẻ và bồ đề. Bên kia đại lộ là một dãy
tường đất dài dùng đỡ đạn. Xa hơn nữa là vùng nông thôn, còn bên này đại
lộ, nhiều nhà cửa nguy nga nối tiếp nhau, nhà nào cũng có sân trồng hoa lá,
mặt sau nhà mở ra khu vườn tươi mát có suối chảy qua.

Vào giờ nầy trên đại lộ đã có vài thớt xe ngựa và trên lối đi song song,

nhiều đoàn nam nữ kỵ mã ăn mặc bảnh bao tấp nập chạy qua.

Đến một khúc quanh, chúng tôi quẹo trái rồi theo đại lộ Tékéli đi về

hướng “ke” Batthyani.

Cách khúc quanh không xa, chúng tôi đi ngang qua một khu vườn, giữa

là một ngôi nhà đơn độc, vẻ buồn bã của nhà hoang, cửa sổ đóng kín như
không bao giờ được mở ra, tầng dưới nền đầy gai góc rêu phong. Nó tương
phản một cách kỳ lạ với những biệt thự khác cùng đường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.