MỘT LỄ CƯỚI KHÁC THƯỜNG - Trang 78

- Thật vậy, ông Vidal ạ, và một luồng gió từ đây thổi xuống, do đó có vài

tiếng động chúng ta vừa nghe. Hôm nay gió to nên cái chong chóng chỉ gió
kêu trên mái nhà.

- Nhưng, tôi nói, nó giống tiếng bước chân hơn.

- Ai vô đây mà bước, vì không có người nào cả?

- Ngoại trừ trên kia, thưa ông Stepark…

- Trong cái ổ chó trên trời ấy à?…

Đại uý Haralan lắng nghe câu chuyện trao đổi giữa ông Cảnh sát trưởng

và tôi. Anh trỏ tay lên chóp lầu và nói.

- Nào lên.

Ông Stepark là người đầu tiên leo lên nấc thang tay vịn vào một sợi

thừng to thả lơ lửng xuống sàn nhà. Tiếp đến là đại uý Haralan rồi đến tôi.
Có lẽ chỉ ba người là vừa chật cả cái “lồng đèn” hẹp ấy rồi.

Thực vậy, đây chỉ là một loại lồng vuông mỗi chiều tám bộ, và cao

khoảng mười bộ.

Trong lồng ấy ánh sáng chỉ lờ mờ mặc dù có một khung kính lắp vào

giữa mấy tấm rui trên mái nhà.

Sự mờ tối ấy là do những tấm màn len dày hạ xuống như chúng tôi đã để

ý thấy từ ngoài. Nhưng khi màn vén lên thì ánh sáng lại qua khung kính mà
ùa vào.

Qua bốn mặt của phòng chóp lầu, ta có thể nhìn khắp chân trời Ragz.

Không có gì ngăn trở tầm nhìn, nay rộng hơn ở sân thượng biệt thự
Roderich, nhưng hẹp hơn ở tháp Saint-Michel và ở vọng gác lâu đài.

Từ đây tôi lại trông thấy sông Danube ở đầu đại lộ, cảnh trí phát triển

rộng về phương nam, với gác chuông toà Thị chính ngự trị trên cao, với
mũi tên nhà thờ lớn, với vọng gác đồi Wolkang và xung quanh là những
đồng cỏ mênh mông của puszta nằm giữa những dãy núi mờ xa. Xin nói
nhanh rằng trên phòng chóp lầu cũng như khắp cả nhà, chúng tôi không

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.