MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 473

“Tớ muốn cho đằng ấy xem cái này. Nhìn xem. Đây là những tranh vẽ hang
động.”

“Thật không?”

“Thật. Tớ vẽ chúng tuần trước đấy.”

“Ồ.”

“Sao nghe như đằng ấy thất vọng vậy? Tớ không hiểu tại sao phải là những
người năm mươi nghìn năm tuổi thì mới được vẽ trên tường hang động.”

Đó là khi cô ấy chồm về trước và hôn tôi. Và chuyện là như thế đấy.

V.

Vài tuần sau Hỏa ngục Cao vút và tôi đang nằm trên giường và tôi cảm thấy
an toàn tựa như hai đứa chúng tôi đang ở trong một cái hầm lớn. Cô ấy
đang nằm nghiêng, chống người trên cái cùi chỏ không biết mệt, như một
cái cột thép. Cô ấy đang cầm bút lơ lửng trên một quyển sổ, nhưng không
viết gì.

“Em đang nghĩ gì?” tôi hỏi.

“Em đang nghĩ đến điều anh đang nghĩ đến.”

“Đấy không phải là câu trả lời.”

“Vậy thì anh đang nghĩ gì nào?”

“Điều mà em đang nghĩ.”

Cô ấy khịt mũi. Tôi không ép nữa. Cô ấy rất bí mật, giống như tôi - không
muốn ai biết mọi suy nghĩ của cô ấy để đề phòng trường hợp họ dùng nó
chống lại cô ấy. Tôi hình dung cô ấy đã phát hiện ra, như tôi đã phát hiện,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.