MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 504

lì trong phòng ngủ của cô ta. Cuối cùng cô ta tống khứ gã bằng cách ném
chiếc điện thoại của gã ra khỏi cửa sổ, và gã vội bám ngay theo nó.

Khi tôi vào phòng, Anouk đang thay quần áo trong chiếc tủ quần áo lớn,
loại có thể đi vào được.

“Một phút nữa tôi ra ngay.”

Tôi ngó nghiêng căn phòng. Cạnh giường ngủ đặt một tấm ảnh của một
người đàn ông có cái đầu vuông vức và đeo kính đen với làn tóc mai dài ăn
đứt Elvis

[48]

.

“Thằng cha kinh dị nào đây?”

“Anh ta thuộc về dĩ vãng rồi. Cậu ném nó vào thùng rác giúp tôi được
không?”

Tôi đã mãn nguyện khôn xiết khi ném tấm ảnh của gã vào thùng rác.

“Chuyện gì xảy ra với gã này?”

“Tôi sẽ kể cho cậu nghe. Tôi thật xúi quẩy. Chuyện tình cảm của tôi lúc nào
cũng rơi vào một trong hai trường hợp: hoặc là tôi yêu anh ta và anh ta
không yêu tôi, hoặc là anh ta yêu tôi và anh ta lùn hơn bà ngoại của tôi.”

Tội nghiệp Anouk. Cô ta không chấp nhận nổi cảnh độc thân suốt đời và cô
ta không chấp nhận nổi việc mình không chấp nhận nổi điều đó. Tình yêu
vắng bóng một cách đọa đày trong đời cô ta, và cô ta đang cố hết sức để
không đi đến kết luận rằng ba phần tám trong quãng đời tám mươi năm của
cô ta đã thất bại. Cô ta thấy nhục nhã khi phải gia nhập đội quân những
người phụ nữ độc thân bị ám ảnh với việc cố gắng không ám ảnh về nỗi ám
ảnh độc thân của họ. Mà cô ta không thể thôi ám ảnh. Cô ta nay đã bước
sang hàng băm rồi mà vẫn còn độc thân. Nhưng chuyện này không liên
quan gì đến đồng hồ sinh học. Nó liên quan đến chiếc đồng hồ đang chạy
khác - chiếc đồng hồ, Chiếc Đồng Hồ Lớn. Và trong khi cô ta luôn nhìn sâu
vào lòng để tìm câu trả lời, đúng như những nhà hiền triết đã khuyên bảo,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.