MỘT MẢNH TRÒ ĐỜI - Trang 502

Vào lúc này Anouk đã về sống với bố mẹ cô ta trong một ngôi nhà xinh xắn
ở một khu phố xinh xắn trong một ngõ cụt xinh xắn với một công viên xinh
xắn bên cạnh và rất đông trẻ con chơi đùa trên đường phố và hàng xóm trò
chuyện với nhau qua hàng rào và những bãi cỏ lớn trước nhà và những sân
vườn rộng rãi và xích đu và một chiếc xe gia đình tiện nghi xinh xắn nằm ở
mọi đường lái xe vào nhà và những chú chó biết đại tiện đúng chỗ và thành
những đống đối xứng xinh xắn, như đống lửa trại của một hướng đạo sinh
vậy. Đó là bề ngoài trung lưu mà người ta thích lột ra từng lớp để tìm sâu -
và có những con sâu ở đó, dĩ nhiên rồi. Ở đâu mà chẳng có sâu cơ chứ? Và
đúng thế, gia đình của Anouk có một con sâu. Họ có một con sâu to tướng.
Một con sâu không chịu bỏ đi. Đó chính là Anouk. Cô ta là con sâu.

Bố cô ta đang làm vườn khi tôi đến. Ông là một người khỏe mạnh ở độ tuổi
năm mươi, khỏe mạnh đến độ hễ trông thấy ông là tôi lập tức quyết tâm
chống đẩy năm mươi cái mỗi buổi sáng. Cơ bắp cuồn cuộn, ông đang cúi
người xuống thảm hoa để nhặt cỏ, và ngay cả phần mông lòi ra của ông
trông cũng thật căng và hồng hào dưới lớp lông mông tua tủa.

“Chào, Jasper, đi đâu mà ăn mặc chải chuốt thế?”

“Anouk và cháu sẽ đi đến sòng bạc.”

“Để làm cái quái gì?”

“Để đốt tiền.”

Ông ta cười khùng khục. “Cậu không địch nổi mấy thằng khốn kiếp mục
nát ấy đâu. Bọn chúng thao túng hết cả rồi.”

“Có tên khốn kiếp mục nát nào mà ta đánh bại nổi đâu ạ.”

“Đúng thế.”

Mẹ của Anouk, một người đàn bà đẹp với những lọn tóc bạc xen giữa mái
tóc dày màu đen, bước ra với một ly nước mà bà hẳn là định đem cho chồng
nhưng lại đưa cho tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.